Kỷ Dạ Bạch cười như ác ma, đến nỗi Tiêu Hi Thần run lên bần bật: "Anh Kỷ, anh không uống à? Này này... có gì thì cứ nói là được rồi, đừng động tay động chân! A! Đừng đánh vào mặt! Hu hu..."
Mấy phút đồng hồ sau, Tiêu Hi Thần bị đánh một trận nát người lặng lẽ ngồi khóc ở góc tường.
Nói cho tôi biết đi, rốt cuộc tôi đã làm sai chuyện gì (ㄒoㄒ) Tại sao người bị ăn đòn luôn là tôi...
...
Trong phòng thay đồ...
Ninh Hề Nhi đã thay xong quần áo thì bị Thành Du Nhiên bóp ngực. Cô nàng vừa cười vừa chạy: "Hề Hề, ngon phết đấy nhỉ..."
"Đáng ghét... Thành Du Nhiên, cậu đứng lại đó cho tớ!" Ninh Hề Nhi giậm chân rồi đuổi theo.
Hai người nô đùa ầm ĩ quay về đại sảnh, lúc đang định đi đến chỗ tắm suối nước nóng thì Thành Du Nhiên bỗng dừng bước.
"Xem chiêu đây!" Ninh Hề Nhi nhắm đúng thời cơ, chọc vào eo Thành Du Nhiên. Thành Du Nhiên cười khanh khách không ngừng, vất vả lắm mới giữ được tay cô: "Dừng lại, dừng lại! Ngừng chiến, ngừng chiến!"