"Cậu, cậu đừng đứng gần tôi như vậy..." Ninh Hề Nhi quẫn bách cắn môi.
Kỷ Dạ Bạch lại càng hứng thú hỏi: "Khiêu vũ không đứng gần thì nhảy thế nào?"
"Ừ thì..."
Ninh Hề Nhi nghẹn lời.
Cách một lớp váy mỏng mà cô vẫn cảm thấy bàn tay to lớn nóng rực nơi eo kia, nó như những đốm lửa nhỏ lan ra, ngược xuôi chiếm cứ, để lại nhiệt độ riêng thuộc về Kỷ Dạ Bạch.
Trong hội trường vang lên một khúc nhạc piano cổ điển, không ít người nhân cơ hội này mời người mình thích khiêu vũ.
Kỷ Dạ Bạch dắt Ninh Hề Nhi bước lên sân khiêu vũ và tất nhiên là cả hai trở thành tiêu điểm của cả hội trường!
Hắn cao lớn anh tuấn, cô nhỏ nhắn xinh đẹp, chiếc váy dạ hội Star phối với bộ vest xanh đen, theo vũ điệu của hai người mà hòa vào nhau, như ánh sao sáng lấp lánh trên bầu trời.
Mọi người xung quanh nín thở nhìn theo. Giữa đám đông, hai người tỏa sáng đến chói lóa, khiến người ta không thể rời mắt.