Với tính cách của Ninh Hề Nhi trước đây thì chắc chắn sẽ phản bác Từ Nại Nại.
Nhưng hôm nay không biết vì sao cô lại cảm thấy buồn bực trong lòng, ngực như bị nghẹn lại, vô cùng khó chịu...
Khốn kiếp! Đồ khốn kiếp!
Hắn ta thích tặng hoa cho cô nào thì liên quan gì đến cô chứ!
"Tặng hoa là quyền tự do của mỗi người, Kỷ Dạ Bạch thích tặng ai thì tặng, tôi chẳng quan tâm!" Ninh Hề Nhi tức giận nói. Từ Nại Nại lại đắc ý nhướng mày: "Đây là chính cậu nói đấy nhé..."
Ninh Hề Nhi ngẩn ra, nhạy bén cảm nhận được sự lạnh lẽo từ phía sau truyền đến.
Cô quay đầu, vừa lúc đối mắt với Kỷ Dạ Bạch.
Ninh Hề Nhi giật nảy mình, ấp úng hỏi: "Không, không phải là mấy ngày nay cậu không đến trường rồi à?"
Kỷ Dạ Bạch khoanh tay, nhìn xuống cô: "Đêm nay có vũ hội."
Lúc này Ninh Hề Nhi mới nhớ ra hôm nay là lễ Giáng sinh.