Tôi thích cậu...
Cậu có thể cân nhắc đến việc gả cho tôi không...
Giọng nói trầm thấp như tiếng violin lặp đi lặp lại trong đầu cô.
Ninh Hề Nhi hơi hé miệng, kinh ngạc nhìn Kỷ Dạ Bạch.
Cái tên ác ma này đang... tỏ tình?
Trời ơi!
Kỷ Dạ Bạch thích cô?
Eo của cô bị véo một cái, Kỷ Dạ Bạch nhướng máy, Ninh Hề Nhi cuối cùng cũng hoàn hồn lại.
Hóa ra là hắn đang giúp cô!
Ăn ý được bồi đắp từ nhỏ đến lớn của hai người giúp cô nhập cuộc cực nhanh, cô mỉm cười, "Chuyện này tôi phải suy nghĩ kĩ mới được..."
"Mong là sẽ không quá lâu." Kỷ Dạ Bạch nói với giọng nồng nàn tình cảm.
Mắt Tiêu Hi Thần suýt mù vì cảnh tình cảm đột ngột xuất hiện này, Tần Cẩn Du thì chết đứng hoàn toàn!
Ninh Hề Nhi xoay mặt cười với nhân viên phục vụ, "Xin chào, tôi muốn chiếc váy này."
"Vâng thưa chị."
Ninh Hề Nhi quẹt thẻ xong, Kỷ Dạ Bạch bất thình lình nói, "Cô ta mặc không đẹp như cậu."
Tim Tần Cẩn Du rơi xuống đáy vực!