Vợ yêu?
Ôi mạ ơi, tên mắt hí này đang cố ý à?
"Ngôn Dịch Thâm, thả tôi ta!" Khuôn mặt nhỏ của Ninh Hề Nhi nhăn nhó, cố gắng cạy ngón tay của Ngôn Dịch Thâm ra.
"Vợ yêu à, em làm vị hôn thê của anh thì chắc chắn anh sẽ không giống như một tên nào đó, vừa dữ dằn với em, lại hay mắng em, sau này em cứ việc dùng thẻ của anh thoải mái, anh sẽ cưng chiều em, yêu thương em, an ủi em, quan tâm em, bảo vệ em, em muốn cái gì thì anh sẽ cố gắng mua cho em." Giọng nói của Ngôn Dịch Thâm trầm bổng ấm áp với nhấn nhá rất tính tế, sau đó gã đầy hứng thú chờ mong phản ứng của Kỷ Dạ Bạch.
"Ai là vị hôn thê của anh chứ! Ngôn Dịch Thâm, tôi sẽ không gả cho anh đâu!"
Hừ, gả cho cái tên lòng dạ nham hiểm này thì chắc chắn sau này có khi cô bị bán còn ngu ngốc ngồi đếm tiền cho gã!
"Ngoan nào, đừng nghịch nữa." Ngôn Dịch Thâm âu yếm vuốt ve mái tóc cô, Ninh Hề Nhi ngang ngạnh quay mặt sang chỗ khác, không muốn để gã xoa đầu cô nữa.