Ninh Hề Nhi nghiêng mặt sang, thấy rõ người trong góc là ai liền kinh ngạc kêu lên: "Kỷ Dạ Bạch? Tại sao cậu lại ở chỗ này?"
"Người phải hỏi câu này là tôi mới đúng." Kỷ Dạ Bạch nhướng đôi mày đen đậm của hắn lên, bởi vì chuyện của tên mập mạp kia nên hắn tới nơi này uống ly cà phê để bình tĩnh lại chút, không nghĩ tới vậy mà nhìn thấy Ninh Hề Nhi.
Con nhóc chết tiệt này đến nơi này làm cái gì?
"Cậu là ai chứ hả!" Người phụ nữ đó hất cằm, thái độ vừa kiêu ngạo vừa ngang ngược: "Chỗ này đến lượt cậu nói chuyện sao?"
Kỷ Dạ Bạch sải bước đi tới, gương mặt hắn tràn ngập vẻ sắc bén: "Bà sỉ nhục bạn gái của tôi, tôi còn chưa tìm bà tính sổ đấy!"
"Há! Cô đúng là con hồ ly tinh, vừa quyến rũ con trai tôi, lại còn dây dưa với thằng con trai khác?" Khuôn mặt bà ta tràn ngập sự khinh thường, "Bắt cá hai tay, cô đúng là đồ con gái không biết liêm sỉ!"