Đêm đã khuya.
Nhà họ Kỷ.
Hàn Nại Sâm giúp Miêu Miêu kéo chăn, cô bé chép chép miệng, không biết là đang mơ về cái gì mà trên mặt vẫn còn nụ cười ngốc nghếch.
"Kỷ Dạ Tinh... Chúc ngủ ngon..."
Cậu bé khẽ nói.
Khuya ngày hôm nay, Kỷ Dạ Mặc đã tỏ tình và cầu hôn với Nguyễn Tây Hạ, chân tướng về thân thế của Miêu Miêu cũng đã rõ ràng.
Cậu bé cũng thật lòng vui vẻ thay cho Miêu Miêu.
Trở về nhà họ Hàn ở gần đó, ông bà Hàn cố tình mua ngôi nhà này là để cho Hàn Nại Sâm có thể làm hàng xóm của Miêu Miêu.
Ông Hàn đi công tác vẫn chưa về, bà Hàn ở nhà chờ con, thấy Hàn Nại Sâm về, bà cười híp mắt, vẫy vẫy tay gọi con, "Nại Thâm, lại đây."
Hàn Nại Sâm đi qua, ngoan ngoãn gọi, "Mẹ."
Con mình từ nhỏ đã thông minh lanh lợi, tính cách cũng tốt, bà Hàn không thể tìm ra khuyết điểm nào ở con trai mình.
"Nại Thâm à, con nhà dì Tiểu Tử nhảy lớp học lớp hai luôn rồi... Con có muốn nhảy lớp không?"