Nguyễn Tây Hạ vừa kéo tay Miêu Miêu vừa nói chuyện với cô bé, không quan tâm đến những chuyện khác.
"Tây Hạ, đã lâu không gặp." Lương Trục Nguyệt thân thiết bước tới, Nguyễn Tây Hạ lạnh nhạt liếc cô ta một cái: "Phải, đã lâu không gặp."
Ai mà ngờ được cô gái này đã từng là bạn thân nhất của cô chứ?
Thấy thái độ lạnh nhạt của cô, Lương Trục Nguyệt không khỏi có hơi xấu hổ, may mà nhân viên phục vụ đúng lúc đến dẫn cả đoàn vào trong phòng.
Đồ ăn là do Lương Thiên Lý chọn, trước tiên anh ta chọn vài món cho hai đứa trẻ và một vài điểm tâm nhỏ, tiếp đến lại gọi món ăn chính, có vài món đều là những món Nguyễn Tây Hạ thích ăn.
Kỷ Dạ Mặc lặng lẽ liếc nhìn Nguyễn Tây Hạ, thấy cô từ đầu tới cuối đều thờ ơ, không hiểu sao trong lòng anh lại thấy thả lỏng hơn nhiều.
Suy cho cùng, anh vẫn không muốn cho Nguyễn Tây Hạ ở bên người đàn ông khác.
Có lẽ đây là ham muốn chiếm hữu của đàn ông.