Nguyễn Tây Hạ đang đeo khẩu trang màu hồng phải trợn to đôi mắt xinh đẹp.
Cô kéo tay áo Kỷ Dạ Mặc, hạ giọng nói: "Chúng ta đâu phải một gia đình đâu, anh mua vé gia đình gì vậy hả?"
Kỷ Dạ Mặc không hề thay đổi sắc mặt: "Tiết kiệm tiền."
"Anh là Tổng giám đốc của tập đoàn Kỷ thị mà còn thiếu chút tiền đó à?" Nguyễn Tây Hạ không thể tin nổi.
"Tiền tài là tích lũy từng chút một mà ra, tích ít thành nhiều, không thể lãng phí được." Kỷ Dạ Mặc nghiêm túc nói, khiến cho người ta không thể phản bác được.
Nguyễn Tây Hạ: "..."
Trước đây sao cô không phát hiện ra Kỷ Dạ Mặc lại keo kiệt bủn xỉn thế nhỉ?
Cô trừng mắt lườm anh một cái rồi đi sang một sạp hàng nhỏ bên cạnh mua bốn bờm trang trí. Cô và Miêu Miêu đội hai cái tai mèo màu hồng, còn hai cái tai gấu thì mua cho Hàn Nại Sâm và Kỷ Dạ Mặc.
Lúc đưa cho Hàn Nại Sâm đội vào, cậu bé không có phản ứng gì, Kỷ Dạ Mặc thì lại cau mày: "Anh không đội cái này."