Hai má Giản Nghi Tuyết ửng hồng, Ngôn Dịch Thâm... anh thật quá đáng!
Giản Mộng Vũ nhìn em gái rồi mím môi cười, lặng lẽ kề đến thủ thỉ vào tai Giản Nghi Tuyết: "Hai đứa em phải sống tốt, nhưng nếu cậu ta bắt nạt em, em đừng nhân nhượng để mọi chuyện êm xuôi. Không có cậu ta, chị em chúng ta cũng có thể có một cuộc sống tốt đẹp dựa vào chính sức của mình!"
Giản Nghi Tuyết vô cùng xúc động, gật đầu cười.
So với cô thì chị ấy mới là người hi sinh vì nhà họ Giản, là người hi sinh nhiều nhất cho Giản Thắng Bảo. Chị ấy ít học, những năm qua luôn bận rộn trong công việc nhằm kiếm tiền cho gia đình, ngay cả hôn nhân cũng sắp xếp qua loa.
"Chị, hôn lễ của chị..." Giản Nghi Tuyết cất lời, muốn nói lại thôi.
Cuộc hôn nhân của chị gái do gia đình cô sắp xếp, cha mẹ cô không phải vì hạnh phúc của chị ấy mà là vì hai mươi vạn tệ tiền lễ hỏi của nhà trai.