Giản Thắng Bảo bị cô chọc tức thì bất mãn nói: "Này chị, chẳng qua là chị chỉ dựa vào một kẻ có tiền thôi sao? Đúng, bây giờ chị còn trẻ, còn xinh đẹp, người ta đồng ý bao nuôi chị. Nhưng đợi đến khi chị già yếu rồi thì còn không phải dựa vào đứa em trai này ư! Chị tưởng người ta sẽ lấy chị thật đấy à! Tôi nói cho chị biết, đừng mơ mộng nữa! Hôm nay tôi nói thẳng với chị, năm triệu này dù chị có muốn hay không thì cũng phải đưa cho tôi! Nếu không đợi sau khi chị bị đá rồi tôi sẽ nói với mọi người, chị là một con đàn bà bẩn thỉu từng bị đại gia bao nuôi!"
Sắc mặt Giản Nghi Tuyết lập tức cắt không còn giọt máu, tay cô siết chặt điện thoại, run rẩy không ngừng.
"Cậu coi tôi như vậy sao?"
Coi cô là một đứa con gái bị bao nuôi...
Đó chính là em trai ruột thịt của cô đấy, là người thân của cô đấy! Sao nó lại có thể nghĩ về cô như vậy!