Lúc đó cậu ta hơi giận chị họ của mình.
"Chị, giờ phải làm thế nào đây? Đều tại chị cả đấy, nếu không thì em cũng không đắc tội với anh ta, sau này em phải sống thế nào trong trường đây?" Cậu nhóc béo ỉu xìu nói.
Quân Quân chớp mắt, trông có vẻ hiền lành đáng yêu, "Chị đã bảo em là không cần ra mặt hộ chị đâu mà lại, ai bảo em không nghe lời chị cơ..."
Hai mắt cô ta long lanh ầng ậng nước như sắp khóc, cậu em trai thấy thế thì lúng túng không nói thêm được gì.
Đến tận giờ phút này, cậu ta vẫn chưa ý thức được rằng mình đã trở thành lá chắn cho Quân Quân.
"Đều là lỗi tại chị cả... do chị không ngăn em lại." Quân Quân cúi đầu tự trách.
Cậu béo thấy vậy thì cuống cả lên, "Kìa chị, chị đừng như thế... Là lỗi của em được chưa nào..."
Cậu ta sợ nhất là nhìn thấy con gái khóc.