Sau khi cúp điện thoại, Giản Nghi Tuyết run lẩy bẩy cầm lấy chiếc lọ, cổ họng cô phát ra những âm thanh gào thét như một con thú, cô cắn môi thật chặt, khó khăn lắm mới hạ quyết tâm vứt hết toàn bộ thuốc ngủ vào trong thùng rác.
Một động tác mà gần như đã tiêu hao hết mọi sức lực của cô.
Cô ôm đầu gối, bật khóc nức nở.
Có lẽ sống hay chết thường chỉ trong một ý nghĩ. Có đôi khi chỉ một cú đẩy hoặc kéo lại là sẽ tạo thành hai kết quả trái ngược hoàn toàn.
...
Ngôn Dịch Thâm thức trắng đêm không ngủ, một mình mở ti vi, nhìn cả đêm cũng không biết mình đang xem cái gì.
Trong gạt tàn toàn là những mẩu thuốc lá, trên bàn trà, dưới chân bàn là những vỏ chai rượu vứt tứ tung, gã muốn dùng những thứ này để làm chính mình tê liệt.
Trời sáng rồi, ánh mặt trời đã rọi vào phòng.
Ngôn Dịch Thâm xoa xoa mặt, đứng dậy đi vào phòng tắm, lúc trở ra, trông gã cứ như thể chưa từng xảy ra chuyện gì.