Giản Nghi Tuyết đang làm bữa sáng, tay cầm chảo tráng trứng dừng lại giữa không trung.
Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, mặt trời rất to, rất chói mắt.
Chiếc ti vi cũ rích trong phòng khách vẫn đang phát chương trình dự báo thời tiết.
"Ngày hôm nay nhiệt độ của thành phố Anh Đào từ 27 đến 33 độ, nắng chuyển nhiều mây..."
30 độ, không lạnh mà.
Vì sao cô lại cảm thấy buốt giá đến tận xương tủy nhỉ?
"Bố, bố nói gì ạ?" Cô run rẩy hỏi.
"Không phải con không đồng ý đấy chứ?" Bố cô chất vấn: "Nó chính là em trai ruột của con đấy! Lẽ nào con muốn khoanh tay đứng nhìn nó chết hay sao?"
Giản Nghi Tuyết lập tức tủi thân muốn khóc.