Một ngày tháng bảy, tập đoàn Tiêu thị.
Tiêu Hi Thần mặc vest, thắt cà vạt, vẻ ngây ngô non trẻ đã biến mất, gương mặt lạnh tanh không biểu cảm, trông đã có vẻ mạnh mẽ, dứt khoát.
Cậu con cả và con thứ hai của nhà họ Tiêu hùng hổ bước vào, chỉ trích Tiêu Hi Thần: "Chẳng phải mày nói mày không thừa kế Tiêu thị à? Sao lại quay về cướp của bọn tao!"
Tiêu Hi Thần nho nhã xoay ghế một vòng, thờ ơ không thèm điếm xỉa quay bút, "Bây giờ lại muốn thừa kế, không được à? Anh Cả anh Hai?"
Hai ông anh tức giận tới nỗi muốn đánh người, nhưng cân nhắc sự chênh lệch về mặt vũ lực của mình và Tiêu Hi Thần, cả hai người không ai dám ra tay.
Anh Cả lườm Tiêu Hi Thần, mặt mũi lạnh lùng, thái độ kiêu căng: "Tóm lại, mày rút lui khỏi việc tranh giành quyền thừa kế thì anh Cả sẽ coi mày là em trai ruột!"
Cậu nói này khiến Tiêu Hi Thần rất muốn cười, ông anh Cả này của cậu ta, có phải mặt hơi to rồi không?