Vệ sĩ lạnh lùng nói: "Cậu Ba, đây là việc của chúng tôi và ông chủ võ quán, xin cậu đừng nhúng tay vào!"
"Đừng có mơ!" Tiêu Hi Thần nói mạnh mẽ, cậu ta giơ nắm đấm lên, "Có gan thì đánh tôi, đừng liên lụy người vô tội!"
"Cậu Ba, mời cậu tránh ra! Nếu không chúng tôi sẽ không khách khí đâu!"
Tiếng vệ sĩ uy hiếp truyền vào trong tai của tất cả mọi người ở hiện trường, bao gồm cả Thành Du Nhiên và Ninh Hề Nhi vội vàng chạy từ cửa vào.
Nhìn thấy Thành Du Nhiên bước vào, mắt Tiêu Hi Thần nheo lại, lườm Hoàng Nghị.
Hoàng Nghị bất đắc dĩ giơ tay, hai người họ khăng khăng muốn vào, anh ta lại không thể ra tay với hai cô gái, đành đi vào cùng họ thôi.
Thành Du Nhiên vô cùng lo lắng hét lên: "Tiêu Hi Thần, cái loại công tử bột nhà anh định làm gì cái gì thế hả?"
Tiêu Hi Thần nhếch đôi môi mỏng, không thèm nhìn Thành Du Nhiên.