"Đúng đấy! Lời lớp trưởng vừa nói cũng chính là lời chúng tôi muốn nói!"
"Người trong lớp chúng ta thì chỉ có chúng ta mới có thể bắt nạt thôi, công chúa thì là cái thá gì chứ?"
"Ninh Hề Nhi, cậu cứ yên tâm! Bọn tôi sẽ luôn ủng hộ cậu!"
Mọi người liên tục bày tỏ thái độ của mình.
Kỷ Dạ Bạch nhẽ nhếch môi, thực ra ngày xưa lớp S hoàn toàn không phải như vậy, từ sau khi Ninh Hề Nhi chuyển đến, dưới sự ảnh hưởng của cô, các thành viên trong lớp S đã dần dần thay đổi. Từ cảnh chia bè chia phái mà giờ đã trở thành một khối đoàn kết vững chắc, không ai phá vỡ được.
Ngôn Dịch Thâm ôm lấy Giản Nghi Tuyết, bị Giản Nghi Tuyết tránh đi, nhưng vẫn cứ thản nhiên như không mà đưa tay ôm tiếp. Hai người họ một thì đắc ý, một thì đau đầu, trông có vẻ hài hước.
"Tiểu Hề Nhi, anh tới kịp lúc chứ?"
"Dạ dạ!"