Mọi người đứng hóng chuyện vô cùng vui vẻ, nhưng thân là người trong cuộc, Anna hoàn toàn không vui vẻ được như vậy.
Tim cô ta đau nhói, khóe mắt cay cay, xúc động muốn bật khóc ngay tại trận.
Nhưng cô ta có thể kiềm chế được.
Bởi vì cô ta là Anna, cô ta có sự kiêu ngạo và tôn nghiêm của bản thân mình.
"Tôi chỉ đến thông báo cho các người, chứ không phải đến hỏi ý kiến." Anna ngẩng đầu, lộ ra cần cổ cong cong trắng trẻo như thiên nga, "Những gì tôi muốn nói cũng chỉ có vậy thôi, hẹn ngày mai gặp lại."
Đúng lúc này có một nhóm người trùng trùng điệp điệp đi tới.
"Kìa kìa, bên kia kìa, tôi thấy Ninh Hề Nhi và cậu Kỷ rồi!" Một nam sinh lên tiếng khiến Ninh Hề Nhi chú ý.
Cô nhìn theo hướng phát ra tiếng nói, không ngờ là các bạn trong lớp S.
Bọn họ tự sắp xếp thành một đội, lớp trưởng đứng đầu, cậu ta nhẹ nhàng đi tới, mỉm cười rồi đưa cho Ninh Hề Nhi một bông hoa hồng, "Đây, tặng cho cậu này."