Ninh Hề Nhi tò mò thò đầu ra.
Chốc lát sau, cô khẽ cắn đôi môi anh đào.
Đó là một cô gái vô cùng xinh đẹp.
Làn da trong suốt trắng nõn, ngũ quan tinh xảo tựa như búp bê, vừa có nét của người phương Tây vừa có nét của châu Á.
Cô ta cao khoảng 1m70, dáng người cân xứng, chỗ nào cần đầy đặn thì đầy đặn, chỗ nào cần mảnh khảnh thì mảnh khảnh, nhìn qua tựa như một vị công chúa cao quý tao nhã.
Cô ta bật cười thành tiếng, tiếng cười cũng hay vô cùng, "Allen, em nhớ anh!"
Ninh Hề Nhi nhìn thấy Kỷ Dạ Bạch nhăn mày nhưng không nói gì.
"Có chuyện gì à?"
"Em chỉ muốn tâm sự với anh chút thôi." Anna ngây thơ đáng yêu nói, "Em thích anh, dĩ nhiên muốn phát triển tình cảm với anh rồi."
Nghe tới đây, Ninh Hề Nhi đoán, chắc đây lại là một cô gái thích Kỷ Dạ Bạch.
Phải tin tưởng Đại Bạch, cô ở cảnh báo chính mình, ép bản thân đi rửa bát.