Nhưng mà phía dưới vẫn vô cùng ồn ào náo nhiệt.
Chủ nhiệm lớp khó xử đứng đó.
Điềm Tâm bước tới, người trong phòng học yên tĩnh một lúc, rồi lập tức cười phá lên.
"Ha ha ha ha, đồ lùn, đúng, đang gọi cậu đấy, cậu có chắc là cậu không vào sai lớp không, không phải đang học cấp hai à?"
Điềm Tâm ngước mắt lên nhìn người nọ, phát hiện đó là một chàng trai trông cũng khá ưa nhìn.
Nhưng cả người đều toát lên vẻ vô lại.
Kiểu vô lại này không giống Trì Nguyên Dã.
Rõ ràng đều là vô lại, một người vô lại mà ưu nhã, còn một người… vừa nhìn đã biết ngay là một thiếu niên bất lương.
Điềm Tâm nhíu mày.
Có cậu ta dẫn đầu, những nam sinh khác cũng bắt đầu cười nhạo không kiêng nể gì.
"Ê, bạn học này, cậu chưa phát dục xong phải không? Sao tôi lại cảm thấy trông cậu... nhiều lắm cũng chỉ mới mười lăm tuổi nhỉ? "
"Đừng nói vậy!" Có người lên tiếng trách mắng đầy chính nghĩa, sau đó lại bật cười, "Rõ ràng chỉ mới mười bốn tuổi!"