Điềm Tâm nhận hành lý mà tài xế taxi đưa cho rồi cười ngọt ngào, "Cảm ơn chú."
Nói xong cô ngẩng đầu rảo bước, thoải mái kéo hành lý của mình đi vào trong ánh mắt của tất cả mọi người trước cổng trường.
Chú tài xế sau lưng bị nụ cười vừa rồi của Điềm Tâm làm cho hơi thất thần.
Là ảo giác của ông sao? Sao lại cảm thấy lúc "nam sinh" này cười với mình lại đẹp thế nhỉ?
Trời ạ. Đây là cái quỷ gì?
Chú tài xế nổi hết cả da gà, vậy mà ông lại có "cảm tình" với một nam sinh?
Ông cả kinh, vội vàng ngồi lên xe, uống một hớp nước cho đỡ sợ... nhủ thầm trong lòng, tôi không phải đồng tính, tôi không phải đồng tính, vừa rồi là ảo giác, ảo giác!!
Điềm Tâm kéo vali hành lý của mình đi đến trước cổng học viện, cô phát hiện hôm nay cửa học viện rất đông người.
Thậm chí có nữ sinh giơ một tấm bảng, trên đó viết, "Kim thiếu, hoan nghênh trở về!"
Kim thiếu?
Kim... Thánh Dạ?!