Hạ An Nhược bị tát không nhẹ, cơ thể không tự chủ được hơi nghiêng ra sau, lỗ tai ong ong, ngay sau đó, cô ta sợ đến ngây người.
Cô ta lớn đến vậy, cho tới bây giờ cũng chưa có ai dám tát cô ta đâu.
Lạc Điềm Tâm là cái thá gì? Lại có thể tát cô ta mấy lần liên tục chứ?
Trong nháy mắt, Hạ An Nhược hoàn toàn nổi giận, thậm chí quên cả hình tượng thục nữ trước mặt người ngoài mà mình vất vả tích lũy bao lâu nay.
"Lạc Điềm Tâm, cô điên rồi sao?" Hạ An Nhược giận dữ trừng mắt nhìn Điềm Tâm, không chút khách khí vươn tay muốn tát lại.
Ai ngờ lại bị Điềm Tâm dễ dàng siết chặt cổ tay, "Hạ An Nhược, người điên là cô mới đúng, cô là loại con gái lòng dạ rắn rết! Tôi biết hết rồi! Chính cô sai khiến An Minh Trạch có đúng không? Chính cô cố ý hãm hại tôi trước truyền thông đúng không?"