Trì Nguyên Dã chầm chậm mở mắt, cô gái bên cạnh cậu đã đi rồi.
Dẫu biết cô nhóc tiểu học kia đi có việc gì, nhưng ngủ dậy không thấy bóng dáng cô, cậu vẫn có cảm giác bực bội trong lòng.
Trì Nguyên Dã chống tay ngồi dậy, tựa lưng vào đầu giường, dáng vẻ khi mới thức giấc của cậu trông ngây ngô đáng yêu, mái tóc đen như mực vì mới ngủ dậy nên hơi rối, rũ xuống trên mặt.
Khuôn mặt điển trai của cậu có phần khó chịu, mắt lơ đễnh nhìn hoa văn trên chăn.
Quả thực mỗi khi mới ngủ dậy, tâm trạng Trì Nguyên Dã sẽ không được tốt, nhất là những lúc không có Điềm Tâm bên cạnh.
Chiếc điện thoại di động đặt đầu giường chợt đổ chuông.
Cậu có hai chiếc điện thoại, một là điện thoại cá nhân, số điện thoại này trừ những người thân thiết ra thì không mấy ai biết.