An Minh Trạch nói rồi nhanh chóng quay lưng bước đi.
"Lớp trưởng…" Điềm Tâm nhìn theo bóng lưng cậu ta.
Rõ ràng là người ta tức giận rồi.
Cũng đúng thôi, người ta tốt bụng giúp đỡ. Ấy thế mà Trì Nguyên Dã lại…
Vì Trì Nguyên Dã đã gọi điện đặt phòng từ trước, người phục vụ của khách sạn đi đằng trước dẫn đường, cung kính đưa Điềm Tâm và Trì Nguyên Dã đến cửa phòng.
"Cô cậu cần gì thì cứ gọi điện cho lễ tân nhé." Người phục vụ lễ phép nói, sau đó quay lưng đi.
Sắc mặt Trì Nguyên Dã thối hoắc, chỉ có Điềm Tâm gượng cười với người phục vụ.
Cửa phòng vừa đóng lại, Điềm Tâm không kìm được nhìn Trì Nguyên Dã, "Rốt cuộc anh bị làm sao vậy hả? Người ta tốt bụng cho bọn mình quá giang, anh lại lấy tiền làm nhục người ta?"
Con nhóc chết tiệt này có ý gì đây? Cô còn dám nói giúp cho tên kia nữa cơ chứ?