Hai người cười xấu xa.
Tô Dạ Lan vội nói, "Để chị nếm thử xem nào… đâu có, bình thường mà, Điềm Tâm này, mùi rượu nó vốn thế này mà, nhanh uống đi, phải uống cạn nhé…"
Thôi được…
Nghe chị Dạ Lan nói vậy, Điềm Tâm đành ngửa cổ uống cạn ly cocktail.
Đang định bỏ ly không xuống thì nào ngờ Thất Tịch lại đưa tới một ly nữa!
"Không phải mình vừa mới uống sao?"
"À… đúng đúng, cậu uống rồi, nhưng ly vừa rồi là mình mời cậu mà, còn một ly này là chị Dạ Lan mời cậu…" Thất Tịch nói xong thì vội vàng nháy mắt với Tô Dạ Lan.
Tô Dạ Lan gật đầu lia lịa, "À… đúng thế, không sai! Nào, Điềm Tâm, để chị cạn trước…"
Cô ấy ngửa đầu uống cạn ly rượu trong tay mình.
Sau đó, trong vài phút tiếp theo, vì đủ loại lý do mà Điềm Tâm bị Thất Tịch với Tô Dạ Lan chuốc N ly rượu, cuối cùng… vinh quang ngã xuống.