Điềm Tâm vừa nghe thì nhịp tim như hụt mất một nhịp, vội vàng mở miệng dò hỏi, "Dì Trì, rốt cuộc là thế nào? Dì đừng làm cháu sợ."
"Hu hu, là Nguyên Dã, bệnh của thằng bé càng lúc càng nặng, bây giờ bọn dì đang ở bệnh viện, bác sĩ nói là bị viêm phổi, rất nghiêm trọng. Tóm lại chúng ta gặp mặt rồi nói sau, dì bảo người lái xe đến đón cháu ngay bây giờ được không?"
Điềm Tâm nghe vậy thì lo lắng đến mức không cách nào bình tĩnh được, "Vâng ạ."
Nói xong, cô vội vàng hấp tấp quay đầu muốn chạy đi.
Dáng vẻ Điềm Tâm vội vàng như thế khiến Thất Tịch cũng không còn tâm trạng nào xử lý con khốn Linda kia nữa, cô ấy cũng căng thẳng cao giọng hỏi Điềm Tâm, "Điềm Tâm, sao vậy?"
"Là Trì Nguyên Dã, anh ấy nhập viện rồi, xin lỗi Thất Tịch, sợ là hôm nay mình không thể đi dạo phố với cậu được rồi."
"Nhập viện à? Nghiêm trọng lắm sao?"
"Mình cũng không biết nữa." Điềm Tâm lắc lắc đầu, tim đập rất mạnh.