Gì cơ?
Mấy nhân viên bán hàng như bị sét đánh, kinh hoàng đứng ngây ra không nói được câu nào.
Trì Nguyên Dã thấy Điềm Tâm không nói gì, vẻ tức giận hiện lên rõ mồn một trên gương mặt ngỗ ngược. Cậu tiến lên mấy bước, đôi mắt đen láy nhìn xuống trang phục bị kéo xộc xệch của Điềm Tâm.
Áo khoác của cô đã bị kéo hẳn xuống, mấy cúc áo trên cùng của chiếc áo sơ mi trắng cũng bị kéo đứt, để lộ cần cổ trắng nõn của Điềm Tâm.
Đôi mày đẹp của Trì Nguyên Dã nhíu lại, cậu cởi áo khoác của mình ra khoác lên cho Điềm Tâm.
Người đứng xem náo nhiệt ở xung quanh càng lúc càng đông. Trì Nguyên Dã lạnh lùng ngẩng lên liếc một vòng: "Nhìn gì mà nhìn, cút hết đi cho tôi!"
Phong thái của chàng trai quá mạnh mẽ, người xung quanh đều giật thót sợ hãi, vội vàng cất bước bỏ đi.
Bị Trì Nguyên Dã quát như vậy, bảo vệ của trung tâm thương mại cũng đồng loạt tiến lên, giải tán người đi qua cửa hàng, ngăn cấm mọi người đứng xem.