Huyệt thái dương của Hàn Hữu Thần giật giật, giọng nói lạnh thấu xương, "Nhóc con, em nhìn kỹ cho anh, xem anh là ai?"
Thất Tịch mở đôi mắt trong suốt ra, dáng vẻ say bí tỉ nhìn người kia chằm chằm, quan sát một lúc thật lâu thì đột nhiên trước mắt sáng bừng lên, sau đó cô nhào cả người về phía Hàn Hữu Thần, ôm lấy cổ anh, cười khúc khích mở miệng, "Anh Hữu Thần, là anh à! Sao anh lại tới đây thế? Anh Hữu Thần thơm một cái..."
Vừa nói Thất Tịch vừa chu đôi môi nhỏ xinh ra nhẹ nhàng đặt lên môi Hàn Hữu Thần một nụ hôn.
Hàn Hữu Thần lạnh lùng nhìn cô, "Nhận ra thì tốt, nhận ra rồi thì về nhà cùng anh, về đến nhà anh sẽ từ từ xử lý em!"
Thất Tịch vừa nghe Hàn Hữu Thần nói như vậy, lại thấy gương mặt đẹp trai lạnh lùng cùng cặp lông mày của anh đang nhíu chặt lại, dù cô vẫn còn đang say rượu nhưng cũng đoán được đây là dáng vẻ tức giận của anh Hữu Thần.
Anh Hữu Thần giận mất rồi!
Anh ấy còn bảo sau khi về nhà sẽ từ từ xử lý mình nữa.