Sau khi đứng hình chừng ba giây, giáo viên tiếng Anh lúng túng ho nhẹ một tiếng, "Được rồi, cả lớp tiếp tục lật sang trang 89…"
Điềm Tâm ngẩn ngơ nhìn cốc cà phê trên bàn, sau đó cô bạn ngồi bàn trước quay đầu lại nói với vẻ hâm mộ, "Điềm Tâm à, Trì thiếu tốt với cậu thật đấy!"
Ha ha ha ha, Điềm Tâm cười gượng, cô lén móc điện thoại trong túi ra, lạch cạch gõ một dòng chữ rồi nhắn đi, "Trì Nguyên Dã, vừa nãy anh đến lớp em không phải là để tấu hài đấy chứ?"
Trì Nguyên Dã trả lời rất nhanh, cơ mà hỏi một đằng trả lời một nẻo, "Em uống thử cà phê chưa?"
Điềm Tâm lặng lẽ ngẩng đầu nhìn cốc cà phê đặt trước mặt mình, thừa dịp giáo viên tiếng Anh đang quay lưng lại viết từ mới trên bảng bèn uống một ngụm.
Quả thật hương vị khá ngon.
"Uống thử rồi, hương vị cũng được, sao tự dưng lại đem cà phê cho em?"