Điềm Tâm nhìn xung quanh rồi đặt bỏng ngô lên trên quầy, sau đó lấy điện thoại di động ra gọi cho Trì Nguyên Dã.
Điện Thoại tút tút mấy tiếng rồi bị ngắt mất.
Khi gọi lại lần nữa đầu bên kia đã tắt máy.
Chuyện gì xảy ra vậy?!
Điềm Tâm đờ đẫn chớp mắt, cô vẫn chưa từ bỏ ý định nên gọi tiếp một cuộc nữa, kết quả vẫn tắt máy như cũ!
Điềm Tâm yên lặng bỏ di động vào trong túi áo, ngoại trừ chờ đợi, cô không còn cách nào khác nữa.
Kim phút nhích từng chút từng chút, chuyển động đến vị trí của số 30.
Nhân viên làm việc thấy Điềm Tâm vẫn đứng ở chỗ này, không khỏi tiến đến nhắc nhở, "Thưa cô, cô muốn vào phòng số mấy? Tôi thấy cô chờ ở đây khá lâu rồi!"
Điềm Tâm nhìn tấm bảng treo cách đó không xa, giọng nói có phần tức giận, "Suất hai giờ rưỡi ở phòng VIP."
"À, thì ra cô Lạc, sao cô không nói cho chúng tôi biết ngay từ đầu, nào nào nào, xin mời đi lối này, bây giờ tôi đưa cô vào ngay."