Trì Nguyên Dã không chút phòng bị, bị cô ta đổ một thìa cháo vào miệng, cậu gắt gỏng thét lên: "Đồ khốn kiếp, cô chán sống rồi sao?"
Do quá kích động mà cậu bị sặc cháo, ho khan không ngừng.
Rồi cậu không kiềm chế nổi mà nuốt miếng cháo vào bụng.
Thấy Trì Nguyên Dã sặc tới như vậy, Tô Khả Nhi cũng luống cuống tay chân nhưng trong lòng lại thầm vui mừng.
Trì thiếu ăn rồi!
Cô ta thành công rồi! Tiếp theo chỉ cần chờ thuốc phát huy tác dụng là được!
Trong lòng Tô Khả Nhi hân hoan vui mừng một lúc, làm bộ làm tịch vỗ lưng Trì Nguyên Dã, "Trì thiếu, anh không sao chứ?"
"Cút!"
Trì thiếu mới chỉ ăn một thìa cháo thôi, có vẻ thuốc sẽ không phát huy hết tác dụng đâu nhỉ?
Để cho an toàn, cô ta vẫn nên đút hết bát cháo này cho Trì thiếu, như vậy sẽ không còn chút sơ hở nào!