Một tay Trì Nguyên Dã chống lên vô lăng, tay còn lại gác lên cửa kính, dáng vẻ lười biếng tuỳ ý, đôi mắt đen như mực nhìn thẳng về phía trước. Nhắc tới Lăng Dĩ Sóc, đường nét trên gương mặt cậu dần trở nên cứng đờ.
Ồ, dù mình và anh ấy đã xác định mối quan hệ, nhưng anh ấy vẫn không chịu nói cho mình chuyện mà anh ấy đang giấu trong lòng sao?
Điềm Tâm buồn bực chuyển tầm mắt ra ngoài cửa sổ, không hỏi tiếp nữa.
Ai ngờ Trì Nguyên Dã lại mím môi, chậm rãi mở miệng, "Lăng Dĩ Sóc, cậu ta, là em cùng cha khác mẹ của anh."
CÁI GÌ?! Anh em cùng cha khác mẹ?
Điềm Tâm khiếp sợ quay lại nhìn Trì Nguyên Dã. Trên mặt viết rõ chữ không thể tin nổi…
Lăng Dĩ Sóc… thế mà lại là em trai cùng cha khác mẹ của Trì Nguyên Dã?
Mẹ ơi, tin này quá sốc, nhất thời Điềm Tâm không thể tiếp thu nổi. Mắt cô mở to, cứ giữ nguyên tư thế quay đầu nửa ngày mà không kịp phản ứng.