Sau khi tan học.
Điềm Tâm đeo ba lô, ngoan ngoãn đứng chờ trước cổng trường, rũ đầu khi có khi không đá chân trên mặt đất, chưa được bao lâu đã nghe thấy bên cạnh có tiếng còi xe vang lên ầm ĩ.
Trì Nguyên Dã ấn nút hạ kính xe, để lộ ra gương mặt đẹp trai yêu nghiệt, một tay tùy ý chống tay lái, ra lệnh, "Con nhóc tiểu học, lên xe!"
Ngông cuồng kiêu ngạo không gì diễn tả nổi.
Thật kỳ lạ, hình như cậu lái xe từ ngoài đường lớn vào chứ không phải trong trường đi ra.
Chẳng lẽ cậu đã ra khỏi trường từ trước, rồi bây giờ lại quay về đón mình?
Điềm Tâm mở cửa xe chui vào, sau khi đã cài chắc dây an toàn, chiếc xe hơi thể thao màu bạc lập tức tăng tốc chạy như bay ra ngoài.
"Trì Nguyên Dã, chiều nay cậu đi đâu vậy?" Điềm Tâm hỏi.
Trì Nguyên Dã thong thả ung dung mở miệng, "Tôi ra ngoài một chút."
"Ồ..." Điềm Tâm miễn cưỡng đáp một tiếng, cũng không hỏi thêm nữa mà chỉ tựa đầu vào cửa sổ xe.