"Bạn học Lạc, cậu nhanh tới đây, thật là lãng mạn quá đi!" Một bạn nữ tung tăng tiến lên đón, kéo tay Điềm Tâm về phía trước.
"Chờ, chờ một chút, rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì…" Điềm Tâm không kịp hất tay cô nữ sinh này ra. Cứ thế bị cô ấy kéo qua.
Mọi người tản ra. Ở đuôi xe thể thao, có một thiếu niên cao ngạo đang đứng…
Thế mà lại là… Lăng Dĩ Sóc!
Lăng Dĩ Sóc nhìn Điềm Tâm, khoé miệng cong lên, ấn mở cốp sau.
Cốp sau chậm rãi mở ra, bên trong chứa đầy hoa hồng…
Hoa hồng tươi đẹp bày toàn bộ cốp sau. Cực kỳ lãng mạn.
… Điềm Tâm đứng đó, vẻ mặt mờ mịt.
Lăng Dĩ Sóc đưa tay cầm một đoá hoa hồng, tiến lại bên người Điềm Tâm, "Những thứ này đều cho em, thích không?"
Thích cái quả cà! Điềm Tâm buồn rầu.
"Lăng Dĩ Sóc, rốt cuộc anh đang làm gì…" Điềm Tâm bất lực mở miệng.
"Tỏ tình." Lăng Dĩ Sóc tỉnh bơ nói ra hai chữ, vẻ mặt không mặn không nhạt, "Lạc Điềm Tâm, xin hãy đồng ý hẹn hò với tôi."