Trì Nguyên Dã đang cà lơ phất phơ bắt chéo chân nằm trên giường, lười đến mức chẳng muốn nói câu gì, nên chỉ phất tay với cô y tá kia.
Cô y tá thở phào, lúc này mới dám đi ra ngoài.
Ai ngờ cô y tá vừa mới ra ngoài, thì có một đám đồng nghiệp vội vàng xông tới nói: "Ôi chao, Tiểu Triệu, chúc mừng nhé, cô được lên chức rồi! Lên tận chức y tá trưởng đấy!"
Cái gì cơ?
Cô y tá trợn tròn mắt, "Không thể nào đâu?"
Rõ ràng cô chỉ là nhân viên thời vụ, còn chưa được chuyển lên nhân viên chính thức nữa, làm sao mà lên chức được chứ?
"Thật đó! Viện trưởng vừa tự mình tuyên bố, nói là do Trì thiếu phân phó, thật là hâm mộ cô mà."
Cô y tá nghe vậy thì cả người lâng lâng, quay đầu nhìn cậu thiếu niên ngang ngược kỳ lạ ở trong phòng bệnh, trong lòng vô cùng xúc động.
Trời ạ, mình chỉ giúp bạn học Lạc kia đắp chăn một đêm thôi, vậy mà Trì thiếu đã tùy tiện cho mình lên nhân viên chính thức, lại còn lên chức nữa.