Trong nháy mắt, hai thiếu niên lập tức buông tay, vọt về phía Điềm Tâm.
"Con nhóc tiểu học, em không sao chứ?"
"Công chúa nhỏ, cậu không sao chứ?"
Điềm Tâm yếu ớt dựa lên chiếc gối ở phía sau, nhưng có thể thấy rõ, cô ấy đã khôi phục lại tư duy như bình thường.
Cô nhìn hai thiếu niên bên trái bên phải, nhất là Trì Nguyên Dã ở bên trái…
Lông mi Điềm Tim khẽ run rẩy, cảnh tượng trước khi hôn mê như sấm sét vang dội tràn vào trong đầu cô.
Cô nhớ tới Trì Nguyên Dã xem mình như là người làm, sỉ nhục cô trước mặt mọi người.
Nhớ tới Trì Nguyên Dã ôm lấy Hạ An Nhược, rời đi chẳng ngoảnh đầu lại.
Nhớ tới Trì Nguyên Dã chẳng chút khách khí ném viên đá sapphire Hy Vọng vào trong hồ bơi.
Trong phút chốc gương mặt nhỏ nhắn của Điềm Tâm trở nên trắng bệch.
Nhất là khi cô chật vật tìm kiếm viên đá ấy ở trong hồ bơi, lại bị Hạ An Nhược sỉ nhục.
Vết thương trên trán khi bị người kia ném trúng vẫn còn đau ê ẩm.