Trì Nguyên Dã khoanh tay trước ngực, lạnh lùng liếc người kia, "Ông là ai?"
"Tôi là người giám hộ của cô Điềm Tâm tại Trung Quốc trong khoảng thời gian này, nếu cô chủ nhà chúng tôi có mệnh hệ gì, bất kể người khởi xướng là ai, nước Z chúng tôi sẽ không bỏ qua cho kẻ đó." Gương mặt của George rất nghiêm túc, "Nói thật, sự tồn tại của cậu đối với cô chủ chúng tôi mà nói, chính là một gánh nặng, cô chủ của chúng tôi chảy bao nhiêu nước mắt vì cậu, chịu bao nhiêu tổn thương vì cậu, cậu hoàn toàn không biết gì cả, nhưng mà tôi vẫn phải cảm ơn cậu, nếu như không phải là hai năm trước cậu cho cô chủ chúng tôi leo cây, khiến cô ấy đau lòng đến chết, cô ấy cũng sẽ không đồng ý về nước Z cùng chúng tôi."
Trong con ngươi đen nhánh của Trì Nguyên Dã tràn đầy khiếp sợ.
Cậu buông thõng tay xuống, đứng thẳng người, "Ông nói gì?"
Hai năm trước… quả nhiên cô cũng đến nơi hẹn?
Tất cả chỉ là một hiểu lầm sao?