Lâm Thừa Ân bước ra khỏi phòng vệ sinh, nhìn Cố Kiều Tuyết với ánh mắt sắc bén, đi tới bên cạnh của Hoắc Vi Vũ.
Cố Kiều Tuyết giật mình, nhìn Lâm Thừa Ân đầy ngạc nhiên.
Lâm Thừa Ân là kiểu người đẹp như từ trong tranh bước ra.
Vẻ đẹp của cậu hơn xa phụ nữ, nhưng lại không thiếu phần nam tính, thân hình cao lớn thẳng tắp khiến cho những người yêu cái đẹp vừa nhìn đã nhớ rõ cậu.
Nếu nói Cố Hạo Đình có vẻ ngoài cực ngầu, không xem ai ra gì, cao cao tại thượng, cho nên người khác không dám lại gần, chỉ có kính sợ; thì nét đẹp thanh cao của Thừa Ân lại như vầng trăng sáng vằng vặc trong đêm lạnh chỉ có thể nhìn ngắm.
Hồi còn thiếu nữ, Cố Kiều Tuyết cực kỳ thích cậu, còn dùng tiền mua hình của cậu kẹp vào trong sách giáo khoa, có đôi lúc vẽ lại, cũng muốn tới gần.
Nhưng Lâm Thừa Ân lại không để ý tới cô ta.