Cố Kiều Tuyết đắc ý nở nụ cười nham hiểm: "Bây giờ cô biết đến xin xỏ tôi rồi à? Thế mà lúc xin nghỉ việc còn huênh hoang gớm vậy? Tôi nói cho cô biết, tôi không ký đó, xem cô tìm việc bằng cách nào."
"À." Hoắc Vi Vũ khẽ cười: "Nếu cô không ký thì nhớ đóng bảo hiểm đầy đủ đúng hạn cho tôi đấy, cho đến khi nào hợp đồng kết thúc thì thôi, tôi sẽ không đi làm."
"Cô phải đi làm." Cố Kiều Tuyết hung tợn ra lệnh.
Hoắc Vi Vũ cười mỉa mai, nói thản nhiên như không: "Nếu cô cảm thấy thái độ làm việc của tôi không tốt thì đuổi việc tôi đi."
Cố Kiều Tuyết nghiến răng tức tối: "Hoắc Vi Vũ, cô đúng là đồ mặt dày, đồ lẳng lơ, lòng lang dạ sói, đồ cợt nhả. Cô tưởng cô còn là cô cả nhà họ Hoắc sao? Cô bị nhà họ Hoắc đuổi cổ ra khỏi nhà từ lâu rồi."
Trong mắt Hoắc Vi Vũ lóe lên một tia đau xót.
Cô nhếch môi quyến rũ, khuôn mặt toát lên vẻ lạnh lùng: "Tôi quên nói cho cô biết, anh cô mua cho tôi một chiếc phi cơ riêng, trị giá 2.6 tỷ."