"Sáng nay tôi bố trí trò polo cho các cô." Cố Hạo Đình trầm giọng nói.
"Polo? Có ý gì?" Tô Tiểu Miêu không hiểu, nghiêng đầu nhìn hắn.
Hắn nhìn lại cô, đôi con ngươi sâu thăm thẳm, cả người hắn tỏa ra nét buồn thương man mác như khung cảnh màn mưa bụi mờ mịt che phủ chốn Giang Nam. Vẻ buồn thương đó vì liên quan đến chuyện vợ hắn sao?
"Những người có ý cầu hôn với công chúa của các cô đều được sắp xếp tham gia trò polo này. Các cô có thể thông qua cách thể hiện của họ để phán đoán nhân phẩm và năng lực." Cố Hạo Đình giải thích.
"À." Tô Tiểu Miêu cụt hứng đáp. Cô suýt thì quên mất, lần này tới nước A, ngoài tặng quà sinh nhật cho Điểm Điểm, còn phải chọn chồng nữa.
"Anh thực sự có lòng với chuyện cưới xin của công chúa chúng tôi." Tô Tiểu Miêu nhếch khóe miệng, nhưng đáy mắt chẳng vương ý cười.