Trên đường, Tống Á gọi cho Michelle thì tín hiệu bận liên tục. Có lẽ giờ cô ta cũng đang bận túi bụi, hắn chỉ đành để lại lời nhắn đã được ghi âm sẵn, đợi đến khi cô về rồi tính.
Hắn gọi điện thoại cho Milla, bảo cô tạm thời không xuống dưới khách sạn. Hắn dặn cô trước hết phải liên lạc với người đại diện đã rồi mới quyết định bước tiếp theo.
"A lô, ngài Donovan thấy thế nào?"
Rốt cuộc hắn cũng liên lạc được với trợ lý đại diện Donovan của mình.
"Cậu không cần nói với phóng viên bất kỳ điều gì cả, Hayden đã đến rồi. Theo tin mới nhất tôi nhận được thì có lẽ đài truyền hình địa phương KTLA của Los Angeles đã phát hành bản đầu tiên đã qua biên tập, cố tình tạo ra mâu thuẫn giữa người dân và cảnh sát để thu được lợi ích từ đó. Vậy giờ cậu chỉ có hai sự lựa chọn, một là giữ vững quan điểm, tiếp tục giữ vững hình ảnh người đi đầu trong hoạt động đòi quyền bình đẳng, vì bốn đài truyền hình lớn nhất đã mua lại băng ghi hình của KTLA cũng đang rất bối rối. Trừ CUU ra, chưa chắc chắn ba đài truyền hình còn lại sẽ chuyển hướng quan điểm. Hơn nữa, giờ cộng đồng người da đen đã sôi sục lên rồi. Với tâm trạng hiện nay mà bảo họ quay sang công nhận phía cảnh sát vô tội là điều không thực tế. Cậu chỉ cần tập trung quan điểm của mình sang chi tiết ẩu đả vượt quá mức cho phép của một nhân viên hành pháp, kiên quyết cho rằng cảnh sát đang lạm quyền, thì vẫn sẽ chiếm được ưu thế về mặt đạo đức."
Donovan nói tiếp: "Lựa chọn thứ hai là triển khai xử lý khủng hoảng với giới truyền thông, sau đó giữ thái độ kín đáo, tách khỏi cuộc tranh cãi của dư luận và truyền thông. Lựa chọn này khá ổn, cá nhân tôi nghĩ rằng nên làm như vậy. Ngoài ra, không được công khai thể hiện thái độ thay đổi, ủng hộ cho cảnh sát người da trắng, làm thế chẳng khác gì tự sát cả."
"Được, cảm ơn Donovan. Để tôi suy nghĩ trước đã, giữ liên lạc với nhau nhé."
Đến trụ sở công ty Columbia Records, Tống Á gặp Walter, David Cole, Roberto Clayville cũng như các nhân viên pháp lý và chuyên viên đối ngoại.
"Anh định thế nào hả APLUS? Giờ dây chuyền sản xuất đĩa than và đĩa CD ở xưởng in đều ngưng rồi, công ty đang bị thất thoát tiền từng giây từng phút, anh phải đưa ra quyết định nhanh lên. Theo các quy định trong hợp đồng trước đó giữa chúng ta, những tổn thất do bên Công ty A+ Records của anh gây ra sẽ do chính bên anh chịu trách nhiệm." Vừa mới bàn bạc, luật sư phụ trách lần ký hợp đồng trước đó của Công ty Columbia Records đã lạnh lùng nói thẳng.
"Tôi biết rồi, tôi biết rồi."
Xã hội nước Mỹ như thế đấy, đám người Walter cũng không thể làm khác được. Địa vị của họ không cho phép họ đòi quyền lợi cho những tổn thất tài chính của Tống Á, ngay việc Walter dừng dây chuyền sản xuất lại đã ám chỉ suy nghĩ của họ rồi. Dù sao thì quan hệ giữa hai bên cũng chỉ là quan hệ hợp tác, Tống Á lại không phải ca sĩ ký hợp đồng với Columbia.
"Nếu phát hành đĩa đơn 'Feel It Still' vào lúc này..."
Roberto Clayville là đối tác kinh doanh của Tống Á, ông ta đề nghị khá thẳng thắn, "Mới hôm trước còn hợp thời mà giờ đã hoàn toàn lỗi thời mất rồi, đặc biệt là bài hát này của anh còn hơi mang tính kích động. Cá nhân tôi cho rằng nên lập tức ngừng sản xuất, hủy toàn bộ các đĩa mà chúng ta đã in ra, đưa bài hát này vào một album để sau này phát hành, lúc ấy có lẽ mọi sóng gió đã qua đi hết rồi. Chỉ cần không bán đĩa đơn, kín đáo đưa nó trở thành một ca khúc chính trong album là được."
"Nếu vậy thì tôi phải bồi thường cho bên các anh bao nhiêu?" Tống Á hỏi.
"Tổng chi phí sản xuất đĩa CD, đĩa than cũng như bìa đĩa... cậu còn phải bồi thường cho việc ngưng dây chuyền sản xuất trong vòng một tiếng... còn cả tiền bồi thường vì bỏ dở quy trình sản xuất lô đĩa đầu tiên bao gồm một trăm nghìn đĩa." Ông ta tính sơ sơ, đưa ra một con số, khoảng một trăm năm mươi nghìn đến hai trăm nghìn đô. Dây chuyền sản xuất dừng làm việc càng lâu thì số tiền hắn phải bồi thường càng lớn, vậy nên phải quyết định thật nhanh.
"Tôi phải tham khảo ý kiến của người đại diện và luật sư trước đã." Tạm thời Tống Á vẫn chưa quyết định làm theo cách mà Donovan đề ra, nhưng trong lòng, hắn đã hơi ngả về hướng kín đáo xử lý. Nếu vẫn kiên quyết làm ầm lên, hắn thấy bản thân chẳng còn mặt mũi nào nhận mình mang linh hồn người Trung Quốc cả.
"Vậy tạm thời nói đến đây thôi." Các chuyên viên đối ngoại và luật sư vội vã rời đi, hôm nay họ sẽ rất bận. Số lượng ca sĩ người da đen của hãng đĩa Columbia rất lớn, vậy nên mấy hôm nay, không phải chỉ có Tống Á mới phải lộ mặt giữa phong ba bão táp của giới truyền thông. Đương nhiên, bây giờ mẹ nó ai cũng bối rối cả.
Tranh thủ thời gian nghỉ lúc tan họp, "Ngài Mottola đâu?" Tống Á hỏi ba người Walter vẫn đang ở trong phòng họp: "Ông ấy có thể đưa ra lời khuyên cho tôi được không?"
"Ngài Mottola đang đi quảng bá với cô Carey." Roberto Clayville thở dài: "Cô Carey cũng có vấn đề của mình. Tầm chín, mười giờ, lúc đài truyền hình ghi hình chương trình xong thì họ sẽ gọi điện về."
Sau khi đạt giải Grammy, mối nghi ngờ của dư luận về Mariah Carey càng lên tới đỉnh điểm. Có lẽ đã có hãng đĩa nào đó ngấm ngầm kích động, mấy lời đồn chẳng biết thật giả cũng lục tục truyền đi khắp nơi, vậy là giờ Mottola lại bận rộn giải quyết mọi chuyện.
"Có đợi ông ấy không?" Walter hỏi.
"Cứ đợi thôi, tôi vẫn bồi thường được số tiền ấy." Tống Á thở dài.
Cả ba đều mỉm cười. Một trăm mấy hai trăm nghìn đô hẳn chỉ là số tiền nhỏ với các ngôi sao ca nhạc, cũng chưa chắc đã là quá lớn đối với các nhạc sĩ sáng tác và viết lời nhạc đang ở đỉnh cao.
Chín giờ tối, Michelle gọi điện thoại đến.
"Chúng tôi quyết định giữ vững lập trường, cậu có thể ở bên chúng tôi đến phút cuối cùng không?" Có lẽ phía Michelle cũng vừa bàn bạc với nhau xong. Đúng như Donovan nói, người da đen đã bị kéo vào chuyện này rồi, bị ràng buộc bởi tình yêu thương với chủng tộc thì khó mà quay đầu lại được, "Chúng tôi vẫn sẽ tiếp tục ủng hộ Rodney King, lên án sự lạm dụng quyền lực của cảnh sát."
"Tôi vẫn chưa quyết định được, chị cũng biết mà, Michelle. Lựa chọn của tôi liên lụy tới lợi ích của rất nhiều bên." Tống Á đành trì hoãn trước.
Michelle cũng bảo rằng cô hiểu điều này, dù sao thì một ngôi sao phải quan tâm đến rất nhiều điều, không thể kiên quyết đứng đầu chiến tuyến giống như một luật sư đòi quyền bình đẳng như cô.
Chín giờ rưỡi, Mottola gọi điện thoại cho hắn, "APLUS, tôi khuyên cậu nên bảo người đại diện và luật sư thay mình phát biểu công khai, sau đó xử lý kín đáo thôi. Về cơ bản, một nhạc sĩ có tương lai xán lạn như cậu không nên liều lĩnh đánh cược làm gì cả."
Ông ta nói rất ngắn gọn nhưng lại thuyết phục được Tống Á ngay lập tức. Đúng vậy, tương lai hắn xán lạn như vậy thì sao phải đánh cược vào canh bạc này chứ? Nếu hắn chọn phương án tiếp tục công khai ủng hộ Rodney King, có thể biện hộ rằng đoạn ghi hình đầu tiên đã bị truyền thông chỉnh sửa, nhưng nếu lại rò rỉ thêm đoạn ghi hình thứ ba càng bất lợi hơn cho Rodney King, thì chẳng phải là hắn sẽ mất đi danh tiếng của bản thân chỉ vì một kẻ tầm thường ở Los Angeles hay sao?
"Tôi quyết định rồi, dừng sản xuất đĩa đơn này thôi."
Sau khi hỏi ý kiến Goodman, hắn đến gặp Walter, "Gọi luật sư của các anh đến đây đi."
Những đĩa nhạc đã được hãng đĩa Columbia in ra sẽ bị tiêu hủy. Ban đầu Tống Á còn muốn để chúng vào kho hàng tồn kho ở Chicago, nhưng Goodman bảo nếu những đĩa nhạc chưa được chính thức phát hành này bị lộ ra ngoài thì hắn sẽ lại phải bồi thường thêm một lần nữa. Vậy là hắn đành từ bỏ ý định ấy.
"Vì lý do cá nhân của APLUS, Công ty A+ Records quyết định hủy bỏ phát hành đĩa đơn 'Feel It Still'. Công ty A+ Records sẽ bồi thường cho Công ty Columbia Records... tổng cộng một trăm bảy mươi bảy nghìn dô." Hai bên ký tên lên hợp đồng, Tống Á đưa cho bên kia một tấm séc của Công ty A+ Records.
Sau đó, tại Chicago, Goodman cầm kịch bản, đứng trước phông nền in hình logo của Công ty A+ Records và phát biểu ngắn gọn với các phóng viên.
"Ông APLUS nghiêm khắc lên án cơ quan truyền thông đã không chịu trách nhiệm về việc lừa gạt công chúng... ừm... và bày tỏ sự ủng hộ mạnh mẽ với việc tự bảo vệ các quyền và lợi ích hợp pháp cho bản thân của cộng đồng người da đen. Ngài APLUS luôn luôn ủng hộ các hoạt động phản đối bạo lực và chống phân biệt chủng tộc..."
Đứng trước ánh đèn sáng loá anh ta tỏ ra vô cùng rón rén, chẳng trách không dám nhận bào chữa tại tòa án, "Nhưng xét thấy hiện nay, truyền thông khó mà bảo đảm được tính chân thực khi đưa tin, anh ấy sẽ tạm không đưa ra bất kỳ ý kiến gì về vụ việc của Rodney King. Trước mắt, Ông APLUS sẽ tập trung hoàn toàn vào việc sáng tác nhạc cho album của mình, cống hiến hết mình cho đông đảo các thính giả và người yêu âm nhạc bằng một đĩa nhạc mang phong cách âm nhạc hoàn toàn mới, với các ca khúc sử dụng yếu tố âm nhạc hoàn toàn mới..."
Khi đến thì hừng hực khí thế, khi về thì lại lỗ vốn. Nếu lại ở khách sạn tiếp thì cũng không ổn, vì giờ hắn đang bị đám phóng viên theo dõi sát sao. Để đám báo lá cải không có cơ hội gây thêm rắc rối cho Milla, Tống Á gọi một cuộc điện thoại cho cô xong thì đi suốt đêm để về Chicago, đến mức không để ý Hayden đã đến New York rồi.