Chereads / Chicago 1990 / Chapter 92 - Chương 92: Sturmabteilung*

Chapter 92 - Chương 92: Sturmabteilung*

(*) Tiếng Đức, có nghĩa là Binh đoàn bão táp hay Lực lượng bão táp, viết tắt SA, là tên một tổ chức bán quân sự của Đảng Đức Quốc Xã, đóng vai trò quan trọng trong quá trình tiến lên nắm quyền của Hitler.

Mọi chuyện không hề xảy ra thường xuyên như Aiur đã nói. Hai người không dám thò đầu ra ngoài cửa sổ. Bọn họ cũng không muốn làm những nhân vật xui xẻo được nhận thưởng là lên các trang mạng tin tức do bị trúng đạn lạc đâu. Họ chỉ dám nằm sấp trên bệ cửa sổ và thận trọng nhìn ra ngoài.

Sau khi vụ nổ súng xảy ra được khoảng vài phút, thì có mấy chiếc xe cảnh sát tới. Các nhân viên cảnh sát mặc đồng phục bắt đầu giăng băng keo cảnh báo ở đầu hẻm. Hai tên phóng viên vừa mới quấy rối Tống Á ở dưới tầng cũng bị cảnh sát cản lại lấy lời khai.

Bốn người đàn ông da trắng giống như là cảnh sát chìm nói chuyện với những cảnh sát mặc đồng phục và trực tiếp xông thẳng vào tòa nhà nơi có phòng thu âm.

"Người của GD đã chạy vào trong tòa nhà của chúng ta rồi?"

Tống Á cảm thấy vô cùng lo lắng, hắn cũng không muốn chứa chấp 'người nhà': "Anh nhanh chóng đi đóng cửa phía ngoài lại." Hắn nói với Aiur.

Aiur đi đóng cửa chưa được bao lâu đã quay trở lại, hai tay giơ lên cao, anh ta bị một khẩu súng chĩa vào đầu.

"Cảnh sát."

Người cầm súng tay còn lại cầm huy hiệu của cảnh sát viên giơ lên: "Tất cả úp mặt vào tường! Hai tay ôm đầu!" Viên cảnh sát hô lớn: "Chúng tôi nghi ngờ có những kẻ buôn ma túy trốn ở đây!"

"Hey! Các anh không thể tùy tiện xâm nhập nhà riêng, lục soát tìm bằng chứng ở đây được?" Dyle từ trong phòng thu âm đi ra, kháng nghị.

"Im lặng!" Dyle bị một người đàn ông cường tráng người da trắng đầu trọc ép mạnh vào tường: "Bảo cậu úp mặt vào tường! Cậu không nghe thấy sao?"

"Các anh đang xâm nhập bất hợp pháp, luật sư của chúng tôi đang ở trên tầng, Hey! Big A! Đi gọi Goodman!" Dyle thấy Big A cùng với em trai anh ta từ sát vách đi sang, Dyle nghi ngờ bọn này tới đây chỉ để xem náo nhiệt. Dyle vội vàng hô lên.

Big A phản ứng rất nhanh, xoay người vội chạy ra ngoài, nhưng rất tiếc là không thành công, anh ta bị hai người đứng canh ở hành lang cầm súng chặn lại, ép phải quay trở về.

Tống Á dựa vào tường, hai tay ôm lấy đầu, bình tĩnh đếm, 1, 2, 3, 4. Bốn người đàn ông da trắng vừa chạy vào đây chắc hẳn là bốn tên cảnh sát chìm kia vừa xông vào nhà.

Big A cùng với em trai anh ta cũng bị đưa vào A+ Records. Tay cảnh sát chìm cuối cùng thuận tay đóng cửa lại và khóa trái cửa.

"Hình như có chút không đúng lắm, APLUS!" Big A ôm đầu hô to. Big A là người từng trải không nói, ngay cả Tống Á cũng đều nhìn ra được điểm bất thường ở đây. Đây không phải là cảnh sát, bọn chúng chính là kẻ cướp đóng giả cảnh sát.

"Cậu là APLUS!" Gã đàn ông đầu hói hình như là người đứng đầu của nhóm bốn người này. Gã đem tất cả mọi người úp mặt vào bức tường, sau đó, đi tới trước mặt APLUS: "Chúng tôi nghi ngờ có người buôn thuốc phiện đang trốn ở chỗ này, mong cậu phối hợp điều tra!"

"Các anh đang xâm nhập tư gia bất hợp pháp, chờ nhận khiếu nại từ luật sư của tôi đi!" Tống Á đem hai tay đặt ở sau đầu, lạnh lùng nhìn gã.

"Tôi chờ!" Gã đầu trọc không thèm để ý: "Shawn, canh chừng bọn họ cho kĩ vào! Hai người các cậu, lục soát thật kĩ chỗ này cho tôi!" Gã ra lệnh cho kẻ khác.

Hai tên đàn em khác chạy vào phòng điều khiển và phòng thu âm, một gã chạy vào phòng làm việc của Tống Á, bắt đầu lục tung tủ hòm lên.

"Hey! Đừng động vào máy quay đĩa! Có đĩa gốc của chúng tôi ở bên trong đấy!"

Dyle không yên tâm hô lên, anh ta bị tên mặc đồng phục cảnh sát Shawn dùng báng súng nện ở trên lưng: "Im lặng! Nghe không hiểu tiếng Anh à?"

"Tôi sẽ kiện các anh! Anh chờ ăn cơm tù và bị kiện mất việc đi!" Dyle gào thét.

"Đừng…" Big A rốt cuộc đã từng nếm thử qua mùi vị này: "Đừng chọc bọn đó, Dyle… Bọn họ là Sturmabteilung."

"Biết vậy là tốt, NGer." Shawn dùng từ ngữ phân biệt thốt lên. Gã không hề có chút thận trọng nào của một nhân viên công vụ.

Big A nhổ bãi nước bọt lên trên mặt đất.

Shawn trực tiếp cho anh ta một báng súng vào gáy. So với đối đãi với Dyle thì ác hơn nhiều, Big A bị ăn một đòn nghiêm trọng, anh ta gục xuống đất, rên rỉ thống khổ.

Tống Á đã nghe nói qua về Sturmabteilung từ miệng Big A. Sturmabteilung là tên lóng người ta đặt cho một tổ chức đặc biệt chống lại các băng đảng buôn bán ma túy ở Chicago.

Những người đứng ở trước mặt hắn là những người ở tuyến đầu, luôn đụng độ trực diện nhất với các băng đảng bán ma túy. Trong giai đoạn đầu làm việc theo quy củ, bọn họ đã phải hứng chịu rất nhiều thương vong. Sau này phong cách hành động của bọn họ càng ngày càng trở nên cực đoan, và tố chất của đội viên càng ngày càng sa sút. Cái gì mà gài 'lễ vật'(ma túy), vu oan, đen ăn đen, nửa bắt nửa cướp, chiếm đoạt tang vật, sử dụng tư hình, thậm chí còn hợp tác với một số băng đảng "thức thời" nhằm xoay chuyển ưu thế của cuộc chiến giữa các bang phái, chuyện gì họ cũng dám làm.

Bởi vì toàn bộ thành viên trong nhóm của bọn họ đều là người da trắng, lại quen nếp hành động ngang tàng vô pháp vô thiên, tất nhiên không thể thiếu được các loại hành vi phân biệt chủng tộc. Ngay cả các băng đảng cũng sử dụng biệt hiệu vốn là tên một nhóm quân Phát xít Đức để mô tả bọn họ. Có thể thấy được sự độc ác, tàn nhẫn cùng khả năng gây khiếp sợ của bọn họ.

"Clear!" Người lục soát phòng thu âm đi ra báo cáo: "Mẹ nó, rất sạch sẽ, làm sáng tác âm nhạc mà thậm chí ngay cả một thuốc tự cuốn* cũng không tìm thấy."

(*) Cần sa.

"Clear…"

Tên còn lại từ trong phòng làm việc của Tống Á đi ra: "Chỉ còn một két sắt không mở được."

"Lục soát người!" Gã đầu trọc lục soát Tống Á từ trên xuống dưới một lần, sau đó đẩy hắn vào trong phòng làm việc, lại lần nữa khoá trái cửa lại.

Một mình Tống Á đối mặt với gã sturmabteilung có cái cổ còn to hơn so với cái đầu. Cả người gã giống như một con lợn rừng, dường như chỉ chờ tới thời điểm thì sẽ lao vào cắn xé người khác. Trong lòng Tống Á không chắc lắm về tình huống này. Những kẻ này coi luật pháp chẳng là gì, nhưng liệu có ăn được hắn? Bây giờ hắn chính là nhân vật có thể nói chuyện vui vẻ với nghị sĩ liên bang và vợ của kiểm sát trưởng quận Cook. Cho dù đối phương có gài 'quà tặng' vào rồi vu oan, bên công tố cũng sẽ phải phân tích liên tục trong vài năm mới có thể định tội. Trong thời gian này, bản thân hắn hoàn toàn có cách mượn tay những nhân vật ở tầng lớp thượng lưu để trả thù.

"Mở két sắt ra."

"Đưa cho tao ID của mày." Tống Á nhìn sang căn phòng làm việc đã bị xới tung thành một mớ hỗn độn, kiềm chế cơn giận, bình tĩnh nói một câu với đối phương.

Gã đầu trọc nở nụ cười, lấy ra giấy tờ cá nhân từ trong lồng ngực, mở ra quơ quơ tờ giấy ở ngay trước mắt hắn 'Vick McGee, cảnh sát điều tra, đội trưởng đội hoạt động tội phạm chống ma túy và chống tổ chức phạm pháp, Sở cảnh sát Chicago': "Ngôi sao lớn phải không? Muốn trả thù à? Yên tâm, cậu sẽ không làm được đâu. Mở két ra! Nhanh lên!"

Hắn cất giấy tờ về chỗ cũ, kéo chốt an toàn của khẩu súng lục.

Tống Á đành phải lấy chìa khóa, mở két sắt của mình ra.

Ở bên trong không có gì cả, chỉ có vài cọc tiền mặt. Có khoảng ba nghìn đến bốn nghìn đô, một cuốn sổ ghi chép mà Tống Á thường hay sử dụng, cùng với chiếc đồng hồ bằng vàng đắt tiền mà lão Joe tặng cho hắn và những đồ vật giá trị khác.

Vick McGee gỡ dây cao su buộc cuộn tiền ra, cái mũi dán ở trên tập tiền hít một hơi thật sâu, chắc là đang ngửi xem có mùi thuốc phiện ở đây không.

"Quả đúng là sạch sẽ?" Gã không có ngửi ra cái gì hết, đem tiền vứt xuống bàn giám đốc, tùy tiện ngồi trên cái ghế tựa của Tống Á, bắt đầu lật kiểm tra cẩn thận cuốn sổ ghi chép.

Hành động này khiến Tống Á có chút khó hiểu, đối phương đang tìm cái gì?

Hắn nhân cơ hội này nhìn quanh phòng làm việc của mình một lần. Quả nhiên, những cuốn sách của hắn, còn có sơ yếu lý lịch của các ca sĩ,… toàn bộ đều có dấu vết bị lật mở, giấy tờ rải rác trên mặt đất.

"Bọn họ chắc chắn không phải đuổi theo những kẻ buôn bán ma túy mà tới đây." Trong lòng Tống Á âm thầm suy nghĩ: "Nếu như làm việc cho kẻ thù của GD, thì bọn họ phải bỏ vào cho mình một chút 'lễ vật' để vu cáo mới đúng."

Hắn cẩn thận quan sát mặt mũi đối phương, người da trắng, mắt xanh, Vick McGee… "Ừm? " Trong đầu của hắn chợt hiện ra hình ảnh của một cô gái, Vick McGee, Katy McGee, họ đều có những đôi mắt màu xanh. Trời ạ! Đây không phải là ông bố đến báo thù thay con gái đấy chứ! Này! Ông cũng chơi lớn quá rồi đấy!?

"Bộp", ông đầu trọc vứt cuốn sổ ghi chép ra bàn, búng một cái vào hình chụp chung của Tống Á và nghị viên Underwood, ngay giữa khuôn mặt Tống Á: "Giao du cũng rộng phết đấy nhỉ?"

"Ông biết là tốt rồi, tôi quen biết rất nhiều người nổi tiếng đấy." Tống Á thử đe dọa hắn.

"Hơ hơ…" Vick McGee cười với vẻ khinh thường, đứng lên. Gã so với Tống Á có lẽ thấp hơn nửa cái đầu, gã phải ngẩng đầu lên mới có thể mặt đối mặt với Tống Á: "Các ông lớn không phải cậu muốn kết bạn thì có thể kết bạn đâu…"

Tống Á nhìn vào ánh mắt gã ta và dường như hiểu ra được cái gì đó.

"Nhưng mà coi như tên nhóc cậu đã vượt qua được lần này." Vick McGee thu hồi khẩu súng: "Peter gửi lời hỏi thăm tới cậu."

Peter, đó là Peter Floch, Công tố viên quận Cook, chồng của Alicia Floch. Hóa ra là như vậy...

"Còn nữa, tôi rất hài lòng đối với thái độ từ chối Katy của cậu, tiếp tục duy trì, coi chừng con X đen của cậu đi và cách con gái của tôi càng xa càng tốt."

Vick McGee cầm lấy tập tiền trên mặt bàn, quơ quơ hướng về phía Tống Á.

"Ông cầm đi." Tống Á nhìn thấu được tâm tư của đối phương.

Vick McGee nhếch mép, đem tiền bỏ vào trong túi: "Rút quân!" Gã rời khỏi phòng làm việc, mang theo ba đội viên của mình nghênh ngang rời đi.

"Để tôi gọi cho Goodman!" Dyle bước một bước dài, anh ta vọt tới bên cạnh máy điện thoại, cầm ống nghe lên.

"Thôi bỏ đi." Tống Á đè lại ống nghe và giữ chặt bàn quay số, ngăn anh ta quay số điện thoại: "Cứ để như vậy đi." Hắn nói với Aiur: "Đưa Big A đi bệnh viện kiểm tra đi, không được nói chuyện này với bất kỳ ai khác."

"WTF?" Em trai của Big A không vui.

"Tao hiểu mà, tao hiểu mà…" Big A vật lộn để đứng lên: "Tao không sao, nghỉ ngơi một chút là tốt rồi. Chúng ta không thể động vào đội đó được, cứ làm theo như lời của Tống Á nói, coi như chưa có chuyện gì xảy ra đi…"