Chereads / Chicago 1990 / Chapter 57 - Chương 57: Công viên Yellowstone

Chapter 57 - Chương 57: Công viên Yellowstone

"Tôi muốn làm người cho lợi ích, chứ không phải là đồng xu lớn!"

Ôm lấy suy nghĩ này, vài ngày sau, Tống đi ra sân bay. Cậu ngồi máy bay rồi đi đến chiếc xe mà Aiur đã đến đón mình.

"YO! Bro… gần đây khỏe không?"

Aiur so với thời điểm sa sút khi bị lão Joe đá khỏi kế hoạch thì tinh thần hiện tại tốt lên rất nhiều. Quả đầu bù xù cùng râu quai nón cũng không còn trông thấy, thay vào đó biến thành mái tóc ngắn nhẹ nhàng khí chất. Cái cằm của cậu ta cũng đã được cạo sạch sẽ, không còn thấy những mớ lông lởm chởm.

"Trông anh cũng được đấy."

Tống Á cười, lấy tay túm lấy biển tên đang đeo trên tay của Aiur, "Quảng cáo CK: Đoàn làm phim ngôi sao xa xôi, loại nhân viên công tác B' bên trên còn có kèm theo ảnh chụp của Aiur cùng họ tên đầy đủ của cậu ta.

"Đoàn làm phim không làm khó anh chứ? Dù sao thì anh cũng là người của SBK mà." Tống Á hỏi.

"Không."

Aiur khởi động ô tô, "Bọn họ cho tôi đi theo Milla làm trợ lý rồi, lương thì vẫn như cũ."

"Ừ."

Tống Á hài lòng gật đầu, từ trong lồng ngực lấy ra một tấm phòng bì, bên trong là tiền mặt mà hắn đã chuẩn bị từ trước khi đến đây. "Anh làm tốt lắm, Cảm ơn người anh em." Hắn đem phong bì nhét vào trong túi áo của Aiur.

Aiur lái xe lên đường quốc lộ, "Cậu yên tâm, có tôi thay cậu trông chừng rồi, cô em đó đừng hòng có cơ hội đi tán tỉnh mấy chàng trai khác."

"Ha ha ha!"

Tống Á vỗ bả vai hắn cười to, Milla trong điện thoại lúc nào phàn nàn rất nhiều, bảo Aiur không cho phép cô làm cái này không cho phép cô làm như thế kia, cô còn gọi Aiur là "kẻ gián điệp được phái tới" nữa. Một mặt khác mà nói, Aiur đã trung thành chấp hành nhiệm vụ được giao, "Nhưng mà đợi Milla qua thời gian này sẽ tham gia đoàn làm phim 'Trở về rạn san hô', chắc là anh sẽ không được qua đó cùng rồi. Comlombia Pictures đã chọn địa điểm quay chụp chính là ở bên trong tòa tháp Fiji của đảo Taveuni"

"Đó là đâu thế?" Aiur hỏi.

"Nam Thái Bình Dương."

"Oa a!" Aiur cảm thán, "Vậy tôi..."

"Đến lúc đó anh trở về Chicago đi, chỗ tôi còn một phòng trống, đó là phòng của Tony. Anh ấy đã rất lâu rồi chưa trở về đó ở."

Với tính cách của Aiur, cậu ta rất phù hợp với công việc làm cu li. Hơn nữa cậu ta đã cùng lão Joe và đám người Pablo trở mặt. Đối với Tống Á mà nói đây là một chuyện rất tốt, hắn cũng không muốn đối phương sẽ rời đi như Eric. "Đến lúc đó tôi sẽ tìm công việc gì đó để làm."

"Ừ!"

Aiur rất hưng phấn, "Vậy cái máy đỏ trắng của tôi còn ở đó không?"

Cái gì mà gọi là máy của anh! "Còn." Tống Á dỗ ngọt hắn: "Cố tình giữ lại cho anh đấy."

Hai người vừa trò chuyện vừa lái xe, từ đường cao tốc lái đến đoạn đường bình thường, sau đó lại đi đến đường đất.

Công viên Yellowstone rất lớn, chiếm diện tích ước khoảng chín trăm nghìn héc-ta. Để có được những cảnh quay đạt chất lượng, đạo diễn cũng không có lựa chọn phong cảnh nổi tiếng trong công viên, mà là quay phim ở những nơi thật vắng vẻ.

Đi hết đoạn đường đất, Aiur lấy bản đồ ra, vừa chậm rãi lái xe vừa xem bản đồ. Trên mặt đất, thảm thực vật dần dần thưa thớt, một vài thứ đồ sộ mang hình thù kỳ quái bắt đầu xuất hiện. Hai người cũng bị choáng ngợp đến mức không muốn nói chuyện, bên tai chỉ có âm thanh bánh xe nghiền lên đá sàn sạt.

Đợi đến lúc thấy được ánh đuốc sáng trưng tại trường quay phim thì trời đã dần chuyển tối.

Trong nhà để xe còn có các loại xe. Xe vận tải, xe con rải rác vây quanh một căn nhà tạm thời dựng lên bằng gỗ. Bảy, tám người nhân viên sau khi kết thúc chụp hình thì tập trung lại, vây quanh trước đống lửa gần căn phòng. Họ ôm cây đàn ghita vừa gẩy đàn vừa uống rượu nói chuyện phiếm. Nếu như những chiếc xe kia đổi thành lều của người Ấn Độ thì nơi này quả thật giống như là một bộ lạc du mục nào đó đang nghỉ ngơi qua đêm.

"Nhiều người, nhiều xe như vậy quay trong một tuần, so với quy mô của MV 'Thirft Shop' thì hoành tráng hơn rất nhiều."

Tống Á âm thầm biết ơn người của CK. Aiur cùng cậu đi xuống xe. Aiur lấy giấy thông hành của Tống Á từ một người da trắng phụ trách bảo an. Phía trên giấy chứng nhận dùng tên giả. Tống Á tiện tay đem nó đeo lên cổ, sau đó được Aiur dẫn đi qua sự chú ý của các nhân viên công tác, cậu lặng lẽ đi đến trước phòng xe của Milla, gõ cửa.

Bây giờ không giống ngày xưa nữa, đây là chiếc xe xa hoa mà chỉ mình Milla được hưởng.

"Vào đi."

Không ngờ rằng người mở cửa lại là bà Jovovich. Sắc mặt bà ta không có biểu cảm gì, càng nhìn không ra một chút dáng vẻ nào của sự chào đón.

Tống Á sững sờ, đi vào phòng xe. Bên trong thùng xe, ngoài Milla ra còn có một người đàn ông trung niên người da trắng. Đây chính là giám đốc điều hành William Morris mà Hayden lần trước dẫn tới. Bây giờ hắn là người đại diện của Milla, Hayden với tư cách là người tiến cử, dường như cũng có thể từ hắn mà cũng thu nhập thêm được một phần, có điều cụ thể là bao nhiêu thì Tống Á cũng không biết.

"Anh yêu!"

Milla mặc chiếc áo ngủ màu trắng tinh, trên đầu buộc đầy những lọn tóc lớn. Vừa nhìn thấy Tống Á bước vào cửa, cô liền từ bàn trang điểm lao đầu về phía hắn, hệt như chú gấu trúc leo cây, đu thẳng lên người Tống Á. "Em nhớ anh lắm hu hu hu." Milla còn làm bộ khóc thút thít.

"Chúng ta đi thôi." Người đại diện của Milla nhìn Tống Á cười cười. Hắn dẫn phu nhân Jovovich rời đi, lại còn cẩn thận giúp đóng cửa lại.

"Anh cũng nhớ em lắm, sao lại khóc thế kia?" Tống Á ôm mặt Milla, nhìn vào đôi mắt đang rưng rưng đầy nước mắt, hỏi.

"Còn không phải là bọn họ không cho em gặp anh sao."

Milla đối với hắn không hề có chút giấu giếm, "Nói là sợ ảnh hưởng đến tương lai của em..."

"Đúng là như vậy mà." Tống Á ôm cô, ngồi trên ghế sofa, "Em đang nổi tiếng, sợ nhất các tin xấu lan truyền có thể ảnh hưởng đến em, điều đó rất dễ hiểu mà."

"Hiểu cái… ấy!"

Đôi chân dài nuột nà của Milla kẹp vào bên hông Tống Á, ngón tay trượt lên xuống trên lồng ngực cậu, "Em là minh tinh, bọn họ hoàn toàn nhờ vào em mà kiếm tiền. Thế mà còn luôn bày ra bộ mặt của một tên quyền lực đang giáo huấn mấy đứa nhóc, ai sợ ai cơ chứ?" Milla đột nhiên nín khóc mỉm cười, "Em mà cứ làm loạn lên, thì bọn họ sẽ phải ngoan ngoãn thôi."

"Hả, làm loạn lên là làm như thế nào?"

Tống Á nhớ tới độ xấu tính của Milla trước kia khi làm cho SBK thì lập tức đau cả đầu, đoán chừng nếu cô mà nổi cơn lên thì sức công phá sẽ không hề nhỏ.

"Mặc kệ bọn họ đi." Đôi môi đỏ mọng của Milla hôn lên trên môi Tống Á. Hai người quấn lấy nhau trao nụ hôn cuồng nhiệt, thân thể càng ngày càng nóng lên.

Một đêm không ngủ.

Ngày hôm sau, cùng với tiếng gõ cửa dồn dập khiến Tống Á tỉnh giấc. Hắn đưa tay sờ bên gối, không thấy người yêu ở cạnh. Đứng dậy đi ra mở cửa, Tống Á thấy Aiur vẻ mặt hèn mọn bỉ ổi nhảy phóc lên xe, sau đó giống chó săn, ngửi ngửi khắp nơi trong phòng xe.

"Cậu làm gì thế?" Tống Á không hiểu chuyện gì đang diễn ra.

"Tiếng động hôm qua của hai người không hề nhẹ." Aiur đưa cho hắn một cái túi giấy đựng Hamburger.

"Cũng bình thường thôi mà, xe này cách âm kém như vậy sao?"

Tống Á nhận lấy Hamburger nốc hẳn mấy phát rồi mới nuốt vào bụng, sau đó từ trong tủ lạnh nhỏ lấy ra hai chai nước, ném cho Aiur một chai, "Milla đi quay phim rồi à?" Có được câu trả lời khẳng định, "Vậy nên, cô ấy đi quay, tôi ở đây có thể làm gì?"

"Nơi này cái gì cũng không có."

Aiur xấu xa vừa cười vừa nói: "Chuyện duy nhất cậu có thể làm là đem cái thân của cậu đi tắm rửa cho thơm tho đi."

"F*CK!" Tống Á lắc đầu bật cười, "Sao bây giờ tôi cứ có cảm giác mình giống như cái thằng… gọi là đến nhỉ."

Tống Á ở lại trường quay vài ngày. Khi Milla đi quay thì hắn cùng với người đại diện của cô tâm sự. Hắn vẫn ôm ý nghĩ giúp Milla có được một bài hát thứ hai có tính cạnh tranh cao, chỉ là tri vô bất ngôn (không biết không nói).

Kết thúc tuần ghi hình, tất cả các xe đều rời đi. Milla ở lại thêm một ngày nữa. Milla và Tống Á tìm một nơi vắng vẻ không người, phía sau tảng đá lớn để dựng lên một chiếc lều vải. Chỉ có hai người, bọn họ lại có thêm một đêm lãng mạn ngọt ngào.

"Vậy, khi anh còn bé anh sống ở nhà của đạo diễn đó sao?"

Hai người nằm ở thảm, nhìn xem bầu trời đêm đầy những vì sao tráng lệ, câu được câu không tán gẫu.

"Ừ, kỳ thật là có nán lại một hai năm, ký ức của anh đều có chút mơ hồ, 'sát tinh mặt sẹo' biết không? Diễn viên chính Al Pacino, chính là đạo diễn của hắn."

"Vâng? Đó là một đạo diễn nổi tiếng."

"Có thể nói là như vậy, ông ấy đã giúp đỡ gia đình anh rất nhiều."

"Vâng..."

Trò chuyện một chút, hai người lại quấn quýt bên nhau.

Bầu trời đêm, đá hoang, hoang vu đến nỗi giống như địa mạo của một hành tinh nào khác, người đẹp nằm gọn trong lòng…

Tell Me What You Really like

Baby I Can Take my Time

We Dont Ever Have to fight

Just Take IT Step-By-Step

Lần thứ tư cảm nhận được thiên khải, Tống Á đã không hề hoảng hốt lo sợ, động tác tay chẳng qua chỉ ngừng trong một cái chớp mắt, sau đó lại tiếp tục.

I Can See IT in Your Eyes

Cause They Never Tell Me Lies

Say mê đối mặt với nhau, hai người đều từ trong ánh mắt của nhau thấy được sự khát vọng.

I Can Feel That Body Shake

And th E Heat Between Your Legs

Lấy màn làm trời, lấy đất làm chiếu, họ cùng nhau hòa làm một thể.

I Feel IT Coming

I Feel IT Coming Babe

I Feel IT Coming

I Feel IT Coming Babe

I Feel IT Coming

I Feel IT Coming Babe

I Feel IT Coming

I Feel IT Coming Babe...