Chereads / Chicago 1990 / Chapter 94 - Chương 94: Chuẩn bị đạn dược

Chapter 94 - Chương 94: Chuẩn bị đạn dược

He doesn't need his name up in lights

He just wants to be heard whether

It's the beat or the mic

He feels so unlike everybody else, alone

In spite of the fact that some people

Still think that they know him

But f**k'em

He knows the code

It's not about the

It's all about reality and makin' some noise

Makin' the story makin' sure his clique stays up

That mean when he puts it down

Trong văn phòng làm việc của Mottola, Tống Á hòa cùng nhịp điệu mãnh liệt của nhạc đệm, đọc một đoạn Rap dài. Sau đó, chỉ tay về phía Aiur:

"Ale's pickin' it up, let's go!"

Aiur ngay lập tức hát nối vào,

Who the hell is he any way

He never really talks much

Never concerned with status

But still leavin' them star struck

Humbled through opportunities

Given despite the fact

That many misjudge him because

Ha makes a livin' from writin' raps

Put it together himself,

Now the picture connects

Never askin' for someone 's help,

To get some respect

He's only focused on what he wrote,

He will is beyond reach

And now when it all unfolds,

The skill of an artist

Sau đó là Dyle,

This is twenty percent skill, eighty percent beer…

Sau khi hát hết ca khúc, mọi người trong phòng làm việc đều cảm thấy rất vui vẻ: "Wow!" Mariah Carey đứng lên, vỗ tay và nói: "Giai điệu của ca khúc rất sôi động lại chứa đựng những cảm xúc vô cùng mãnh liệt, lời cũng rất hay. APLUS, cậu lại vừa hoàn thành được một ca khúc rất tuyệt vời đấy. "This is ten percent luck, twenty percent skill, fifteen percent concentrated power of will. Five percent pleasure, fifty percent pain, And a hundred percent reason …"

Cô ngẫu hứng thể hiện một vài động tác hip-hop và hát mấy câu. Quả nhiên Carey có tài năng đáng kinh ngạc. Cô ấy mới nghe qua một lần mà đã có thể học theo được tốt như vậy.

Mottola cười tủm tỉm nhìn cô: "Hay là em chuyển sang làm rapper đi, Mary."

"Đáng ghét." Mariah Carey hờn dỗi đánh vào cánh tay của ông ta.

Mottola đắc ý cười một cách sảng khoái.

"Nhạc đệm rất đặc sắc, chỉ là có hơi ngắn một chút…" Walter vẫn là như vậy, có gì nói đó: "Đoạn sau cơ bản chỉ lặp đi lặp lại."

"Nhạc rap chính là như vậy, cảm giác về nhịp điệu và vần điệu là yếu tố quan trọng nhất." Tống Á giải thích. Để cho sau khi sửa đổi lời ca khúc trở nên hợp vần hơn, hắn đã đốt cháy không ít tế bào não rồi.

"Chính xác." David Cole đưa rượu Champagne cho Aiur và Dyle: "Ca khúc 'Remember The Name' này mạnh hơn nhiều so với 'I Feel It Coming'."

"Sẽ ăn khách chứ?" Tống Á hỏi.

"Chắc chắn là được." Mottola nâng ly rượu lên: "Biểu hiện của cậu trong quá trình quảng bá đĩa đơn đầu tiên khiến tôi phải nhìn cậu bằng một con mắt khác đấy. Tôi không nghĩ rằng cách thức tuyên truyền phi truyền thống đó lại có thể nhận được đĩa bạch kim. Ca khúc này nhất định sẽ thành công hơn, APLUS. Walter, tiếp tục giúp đỡ cậu ta làm ra bản thu chính thức nhé, cả quá trình tuyên truyền sau này nữa …"

"Dĩ nhiên rồi." Walter cùng với người phụ trách tuyên truyền đồng ý.

Mọi người uống cạn ly rượu và rời khỏi phòng. Roberto Clayville đỡ bả vai Tống Á dẫn hắn đến phòng thu âm, rất thân thiện hỏi: "Cậu sẽ làm gì với công ty Warren Brothers?"

"Tôi đã ủy thác cho một công ty luật nổi tiếng ở Chicago để thương thảo với công ty đầu tư AW. Chờ sau lễ trao giải Grammy, tôi sẽ trực tiếp đến New Jersey." Tống Á trả lời.

"Tốt lắm, đến lúc đó nhớ gọi tôi nhé."

"Không thành vấn đề."

"Đúng rồi, còn có…" Roberto Clayville dừng lại trước cửa phòng thu âm, anh ta nói: "Năm nay, chúng tôi cũng dự định ký hợp đồng với vài ca sĩ rap, cậu xem có người nào tốt và có năng lực có thể đề cử nhé."

"Thật không? Tôi có thể đề cử?" Tống Á nhìn về phía đối phương, hắn không nhìn ra suy nghĩ của Roberto. Đây chỉ là lời nói thuận miệng nhắc tới hay là đang lấy lòng vì dự án thu mua.

"Tất nhiên rồi, chúng ta là bạn bè mà." Roberto Clayville trả lời.

Vậy đây chính là lấy lòng rồi. Điều này cho thấy rằng đối phương đang có ý tưởng gì đó đối với dự án thu mua này: "Được, tôi sẽ chú ý, cảm ơn, Roberto."

Chào tạm biệt Roberto Clayville. Tống Á đi vào phòng ghi âm mà Colombia Records đã chuẩn bị cho hắn. Ca khúc này không thích hợp để thu ở phòng thu âm 'lồng sắt' của Mariah Carey, hơn nữa vào tháng Năm cô ấy phải phát hành album thứ hai. Thời gian sử dụng không thể cân đối được, vậy nên hắn đổi sang một phòng thu âm khác thông thường. Đương nhiên, thiết bị vẫn là thiết bị cao cấp nhất, hơn nữa cũng không cần phải dùng chung phòng cùng những ca sĩ khác.

"Colombia Records đối xử với cậu càng ngày càng tốt hơn rồi đấy." Khi chờ đợi trong phòng ghi âm, Hayden tâng bốc nói.

"Nhưng bọn họ vẫn không bằng lòng kết toán sớm cho tôi thu nhập từ 'I Feel It Coming', đĩa đơn bài này đã bán được hàng triệu bản. Hơn nữa, tiền thuê nhân viên và thiết bị tôi vẫn phải trả theo giá thị trường." Tống Á lắc lắc đầu.

"Vấn đề tài chính của các công ty lớn thường không linh hoạt lắm. May mắn là bên SBK có kết quả rồi." Hayden cười nói.

"Ồ? Như thế nào?"

"Tôi đã cho Tống A Sinh xuất phát đi SBK rồi."

"YES." Tống Á mừng rỡ, hiện tại hắn đang rất thiếu tiền: "Số tiền này là mấu chốt đối với tôi để có được công ty Warren Brothers."

"Tôi đã nói rồi, cậu cùng bọn họ không phải cùng một loại người. Lowry Bé và Milla đã mua căn bất động sản đầu tiên. Mà cậu, sau khi nổi tiếng và giàu có thì lại thu mua công ty làm tài sản đầu tiên." Hayden lấy ra một chai rượu Champagne từ trong tủ rượu: "Cùng chúc cho chúng ta thành công nào."

"Tôi không uống nữa đâu, vừa nãy mới uống một ly rồi." Tống Á lần đầu nghe tin Milla mua nhà liền hỏi: "Milla mua nhà rồi à?"

"Đúng vậy, gần Beverly Hills. Williams Morris của chúng tôi đề nghị cô ấy mua, đem tiền đổi thành bất động sản đặt ở dưới tên của cô ấy. Dù sao vẫn khá hơn so với để bố cô ấy cầm tiền đi phung phí vào công ty đầu tư." Hayden nói ra: "Hơn nữa, người của Hollywood lại quá hợm hĩnh. Nữ minh tinh như Milla mà không mua một chút bất động sản, thì những tờ báo lá cải sẽ lại suy đoán lung tung."

Tống Á nghĩ cũng đúng, hắn có chút sốt ruột: "Chúng ta qua SBK đi…"

Một triệu năm trăm nghìn bản tiêu thụ đầu tiên của "Thirft Shop", giá trung bình của mỗi đĩa là hơn sáu đô. Một triệu năm trăm bản thứ hai sẽ không bán được giá cao như thế nữa. Bởi vì về sau để kích cầu, chiết khấu cùng với chi phí tuyên truyền sẽ ngày càng cao, giá trung bình mà SBK tính toán là 5.5 đô/1 bản. Tống Á được chia 10% tiền bản quyền sáng tác, tính ra sẽ là tám trăm hai mươi lăm nghìn, nhưng sẽ không được nhận đủ số tiền này. Trên thực tế tiền tới tay hắn chỉ còn không tới bảy trăm bảy mươi nghìn đô. Trừ đi 10% của Tống A Sinh và Hayden, trả tiền tư vấn pháp luật cho Goodman. Như vậy số tiền đi vào tài khoản của Tống Á còn chưa đến bảy trăm nghìn đô.

Đối với "Gửi De Klerl" cũng vậy. Một triệu bản đầu tiên thì giá cả trung bình mỗi đĩa là 6 đô rưỡi (6,5), một triệu bản thứ hai sẽ có giá 5 đô 8 (5,8). Tiền bản quyền tác giả của Tống Á là 12% cộng thêm thu nhập nhà sản xuất là 3% tính ra tổng cộng được 15%, là tám trăm bảy mươi nghìn đô. Nhưng thực tế, số tiền mà hắn nhận được chỉ khoảng tám trăm ba mươi nghìn đô, trừ đi tiền chia cho đám Hayden nữa, số tiền còn lại gửi vào tài khoản của Tống Á cũng chỉ tầm bảy trăm nghìn đô.

Số lượng tiệu thụ của "Thirft Shop" và "Gửi De Klerk" ở nước ngoài cũng đã được đưa ra. Doanh số bài "Thrift Shop" chỉ tiêu thụ được khoảng hai đến ba trăm bản, mà "Gửi De Klerk" rất nổi tiếng ở châu Âu cùng Úc cũng như các nước sử dụng tiếng Anh, lượng tiêu thụ thậm chí còn cao hơn so với ở nước Mỹ. Tổng lượng tiêu thụ của hai đĩa đơn khoảng ba triệu bản. Đáng tiếc, giá cả bình quân của SBK đưa ra chỉ có 3 đô/1 bản. Theo như cách nói của bọn họ là chi phí tuyên truyền ở nước ngoài cao, hơn nữa còn phải chia phần cho công ty đại diện bản địa nữa. Tống A Sinh có chút nghi ngờ nhưng lại không có biện pháp gì tốt hơn, việc này vượt ra khỏi khả năng kiểm soát của một kế toán như ông ta. Nếu như muốn biết rõ ràng, thì ở thời điểm ký hợp đồng, Tống Á phải ký hợp đồng với một công ty kế toán đa quốc gia hàng đầu, bằng không sẽ khó mà ngăn chặn EMI giở trò sau lưng SBK.

Lượng tiêu thụ hai đĩa đơn ở nước ngoài là ba triệu bản, theo lý thuyết Tống Á có thể được chia một triệu năm trăm nghìn đô. Nhưng thực tế vào tài khoản của Tống Á chỉ có một triệu ba trăm nghìn đô.

Lượng tiêu thụ album của Lowry Bé là một triệu bản, giá trung bình khoảng 7 đô/ 1 bản. Tống Á có thể được chia không tới 1%, cuối cùng về khoảng được sáu mươi nghìn đô.

Phần thu nhập còn lại của hai đĩa đơn, SBK sẽ không áp dụng phương thức thanh toán tập trung này nữa, họ sẽ thanh toán các khoản sau khi kết thúc chu kỳ kế toán hàng năm. Sau đó sẽ chuyển thẳng vào tài khoản công ty quản lý đầu tư và bản quyền của Tống Á.

Ngoại trừ bốn khoản tiền này, còn có tiền bản quyền đến từ việc phát sóng ca khúc trên các phương tiện khác nhau như kênh radio hay các doanh nghiệp hợp tác với BMI*. Một năm quyết toán một lần, thu nhập từ nguồn này thì cách tính phức tạp hơn. Cũng may, đây chỉ là số tiền nhỏ, chưa tới hai mươi nghìn đô. Hệ thông lớn như BMI cũng sẽ không giở trò quỷ quái gì ở đó.

(*) BMI, Hiệp hội Phát sóng Âm nhạc.

Tổng cộng những khoản trên, số tiền Tống Á nhận được là hai triệu bảy trăm tám mươi nghìn đô, Tống Á lại lấy tiền tiết kiệm của mình bổ sung vào, góp được bốn triệu đô. Số tiền này để chuẩn bị cho việc thu mua công ty Warren Brothers. Trên cơ bản, toàn bộ vốn lưu động của hắn đều ở đây. Nhưng con số này hẳn là chưa đủ. Đến lúc đó, đoán chừng phải dùng cả thu nhập cá nhân ước tính của ca khúc "I Feel It Coming" để thế chấp với ngân hàng vay mượn thêm. Hắn được hưởng 70% lợi nhuậnở ca khúc này, số tiền đó đại khái có thể chia làm hai phần, hơn 50% thuộc về A+ Records, còn lại dư hơn 10% là thu nhập cá nhân của hắn, gồm tiền bản quyền sáng tác và thu nhập của nhà sản xuất, ca sĩ. Hắn sẽ chỉ thế chấp phần thu nhập cá nhân, dù sao thì A+ Records và A+ Audio là hai công ty độc lập.

Nếu như vẫn không đủ, thì thu nhập tiếp theo đến từ SBK và BMI cũng có thể lấy ra làm thế chấp.

Thậm chí, Tống Á có thể dùng cả thân phận ca sĩ của hắn để vay tiền, để cho ngân hàng tiến hành cho vay các khoản không cần thế chấp, tuy nhiên lợi tức sẽ cao hơn rất nhiều. Hắn cũng không định làm như thế. Nếu không thể xoay xở hơn nữa thì đành dừng việc thu mua, hắn không muốn phải đối mặt với nguy cơ phá sản.

Sắp xếp xong mọi chuyện, Tống Á dành hết thời gian cho việc thu âm ca khúc.

Vào tối ngày 19, Hayden mang theo hộp lễ phục tới tìm hắn, ngày mai chính là ngày diễn ra buổi lễ trao giải thưởng Grammy rồi.