Chiếc Cadillac Fleetwood màu đen đi thuê chậm rãi dừng ở bên ngoài của đài truyền hình Hội trường Âm nhạc Thành phố: "Không cần lo lắng, cứ thể hiện như bình thường là được." Hayden dặn dò.
"Tôi không sao." Tống Á nở nụ cười. Giải thưởng ngày hôm nay không liên quan gì đến hắn. Tống Á không hề cảm thấy áp lực, ngược lại hắn còn thực sự rất thoải mái: "Anh cùng với Dyle ngồi chiếc xe này đến New Jersey, đến chỗ công ty đầu tư AW diễu một vòng cho khí thế."
"Hiểu rồi, chúng tôi sẽ ở New Jersey chờ cậu tới." Hayden trả lời.
Cửa xe mở ra từ bên ngoài. Tống Á hít một hơi thật sâu, bước ra bên ngoài.
Các cột đèn neon lớn ở hai bên của Radio city Music Hall chiếu sáng vô cùng rực rỡ, nhưng phía ngoài không khí không náo nhiệt như trong tưởng tượng. Cảm giác kém hơn rất nhiều so với lễ trao giải Oscar. Người hâm mộ đứng hai bên thảm đỏ cầm đủ loại biển tên, dường như không thấy cái nào ghi 'APLUS'. Chỉ có ánh đèn flash của phóng viên liên tục nhấp nháy.
Hôm nay hắn vẫn bận đồ như mọi khi: áo khoác denim tua rua, áo T-Shirt in chữ Trung Quốc, đôi giày Air Jordan 4 màu trắng. Thứ mới mẻ là chiếc quần bò màu xanh đậm và sợi dây chuyền vàng to bự cùng mặt dây đính đá chữ A+ lấp lánh hắn đặt làm ở cửa hàng vàng. Chiếc thẻ APLUS rhinestone sáng lấp lánh trong đêm.
"APLUS, nhìn sang bên này đi."
"Nhìn bên này này! APLUS!"
Người hâm mộ ít cũng chẳng sao. Các phóng viên đại khái có thể nhận ra hắn. Tống Á đi chậm hơn một chút so với bình thường, thoải mái hướng về phía ống kính vẫy tay và mỉm cười.
Thảm đỏ tương đối ngắn nên rất nhanh hắn đã đi hết. Theo List hiện tại của mình, hắn chỉ có thể chọn thời điểm tương đối vắng người và yên ắng để trình diện. Nhưng Mottola và đài truyền hình CBS có mối quan hệ tốt, nên đã giúp Tống Á sắp xếp một cuộc phỏng vấn ngắn.
"Hey! APLUS! Wow, ngày hôm nay cậu rất đẹp trai đấy." Người nữ dẫn chương trình đang chờ hắn ở chỗ backdrop*: "Hôm nay có phải là lần đầu tiên cậu đến dự lễ trao giải Grammy không?"
(*) Tấm pano in hình các thương hiệu tài trợ cho chương trình, là nơi nghệ sĩ đứng chụp ảnh lưu niệm hoặc ký tên lên.
"Đúng vậy." Tống Á đứng ở bên cạnh cô, hướng về phía ống kính camera vẫy tay cười.
"Cậu cảm thấy như thế nào? Cậu có cảm thấy lo lắng không?"
Nữ dẫn chương trình hỏi hắn đều là những câu hỏi an toàn, Tống Á trả lời lần lượt từng câu một. Một ca sĩ tiếp theo bước lên thảm đỏ đang chậm rãi tới gần: "Câu hỏi cuối cùng, cậu thấy rằng năm nay người xuất sắc nhất sẽ là ai?"
Đây cũng là câu hỏi Colombia Records đã gài sẵn với bên này: "Mariah Carey!" Tống Á hướng về phía ống kính hét lớn.
Sau khi cuộc phỏng vấn ngắn kết thúc, Tống Á tiến vào hội trường. Chỗ ngồi của hắn ở phía sau, xung quanh còn có những nhân vật khác của Colombia Records: Walter, David Cole và Roberto Clayville.
"Cậu không chịu làm scandal thì thôi, đi trên thảm đỏ ít ra cậu cũng phải dẫn thêm một nữ minh tinh chứ…"
Ba người đều dắt vợ đi cùng. Roberto là người không biết mối quan hệ của hắn với Milla: "Nếu tiếp tục như vậy thì cậu sẽ bị mọi người nghi ngờ là GAY đấy. Cô gái quay MV cùng với cậu đâu rồi?"
Walter biết rõ tình hình bên trong, nói: "Đừng nhiều chuyện Roberto, cậu ấy mới chỉ có 16 tuổi."
David Cole ngắt lời bọn họ, ra hiệu cho Tống Á nhìn về một phía khác: "Bọn họ đang gọi cậu đó, đi qua chào hỏi đi."
Một số ca sĩ người da đen đang vẫy tay gọi Tống Á ở đầu bên kia của hội trường.
"Còn lâu mới khai mạc, qua chào hỏi thì không có vấn đề gì đâu." Walter nói.
Tống Á đứng dậy đi tới. Trong mấy người đứng đó, Tống Á nhận ra được một người, đó là rapper nổi tiếng ở Bờ Đông, Big Daddy Kane: "Yo …" Mặc kệ biết hay không biết, dù sao cứ đi đến cụng tay với anh ta là được: "Hey, Boy, cậu không nhận ra tôi?" Một người da đen trung tuổi có vẻ oai nghiêm ngồi trên ghế, không cùng Tống Á cụng tay, ngược lại đưa tay ra.
Tống Á nhớ ra, người này là nhà sản xuất âm nhạc hàng đầu nước Mỹ Quincy Jones, một trong những người đứng đằng sau các bài hát của Michael Jackson. Nhưng sau này hai người bọn họ dường như có xảy ra xích mích: "Làm sao lại không biết chứ, rất vinh hạnh được gặp ông, ngài Jones." Hắn nhanh chóng bắt tay đối phương.
"OMG, tôi thực sự không thể tin được tên nhóc này xuất thân từ khu ổ chuột của Nam Chicago… Nhìn xem, cách ăn mặc của cậu ta chẳng hề giống đám sao xẹt* các cậu."
(*) 暴发户, những người nổi tiếng nhanh nhưng không bền vững.
Quincy Jones nhìn Tống Á, cùng người bên cạnh nói vài câu đùa giỡn: "Cậu là người Chicago hả, tôi cũng vậy đây." Ông ta nói với Tống Á: "Từ ngày hôm nay, chúng ta coi như có quen biết, sau này có cơ hội tôi sẽ tìm cậu."
"Được, ngài Jones."
Tống Á cùng bọn họ trao đổi ngắn gọn, rồi quay trở lại chỗ ngồi. Theo như Walter giới thiệu, bài hát mới "Back on the Block" được trình diễn bởi Big Daddy Kane và Quincy Jones đã được đề cử cho Danh mục vừa mới xuất hiện: Ca khúc Rap hay nhất, bọn họ hầu như không có đối thủ. Giải rapper mới xuất sắc nhất sẽ rơi vào tay MC Hammer, một rapper nổi tiếng ở Bờ Tây. Vanilla Ice cũng lọt vào danh sách đề cử của giải thưởng này, nhưng anh ta không phải là đối thủ của MC Hammer.
Walter chuyển đề tài cuộc nói chuyện sang MC Hammer. Năm ngoái người này đã mua một biệt thự hào hoa tại California trị giá 12 triệu đô kèm theohàng trăm người giúp việc, hơn một chục chiếc xe hơi sang trọng, vài con ngựa thuần chủng và một chương trình truyền hình. Cuộc sống của anh ta hết sức xa hoa, tất cả đều dựa vào một album Please Hammer Don't Hurt 'Em mà kiếm được. Hắn còn làm dấy lên trào lưu mặc chiếc quần Harem có kiểu dáng rất cường điệu trong cộng đồng người da đen toàn nước Mỹ.
"MC Hammer cùng với Vanilla Ice, một người ở trong Capitol Records, một người ở trong SBK Records. Đều là nhãn hiệu dưới trướng EMI, bọn họ vượt xa chúng ta ở thể loại rap." Walter nói.
Trò chuyện một chút, lễ trao giải Grammy chính thức bắt đầu. Không ngoài dự đoán, Quincy Jones và MC Hammer chia nhau nhận được giải thưởng về Rap. Mariah Carey đánh bại chị em Wilson và Phillips ở SBK giành được giải thưởng 'Người mới xuất sắc nhất' Cùng giành luôn giải nữ ca sĩ nhạc pop xuất sắc nhất từ cuộc cạnh tranh giữa Whitney Houston và nữ ca sĩ đầu trọc rất được ủng hộ trong kỳ trao giải lần này, Sindead O'Connor.
Lần đầu tiên tham gia lễ trao giải Grammy đã nhận về hai giải thưởng, cô lên sân khấu và hát một ca khúc, nhận được một tràng tiếng vỗ tay như nước thủy triều. Mottola và Sony Colombia Records đã tạo nên một DIVA mới đúng như ý muốn của mình.
"Đều tại cậu!"
Sony Colombia Records đã tổ chức bữa tiệc mừng sau lễ trao giải Grammy tại phòng tiệc trên tầng cao nhất của Trung tâm Thương mại Thế giới. Mariah Carey đã thay một bộ trang phục dạ hội, trông vô cùng rạng ngời. Cô oán trách Tống Á, lúc này đang ăn như hổ đói: "Cậu khuyên tôi chọn bộ đồ này, hậu quả là khi tôi đang hát ở trên khán đài thì dây vai áo cứ rớt xuống hại tôi phân tâm, hát không được tốt."
"Hả?"
Tống Á dùng Champagne để nuốt trôi thức ăn trong miệng. Ngày hôm nay, vì đề phòng lễ trao giải Grammy xảy ra một vài chuyện ngoài ý muốn, Hayden đã đề nghị hắn từ buổi chiều cho tới buổi tối không có ăn uống bất cứ thứ gì hết. Kết quả làm cho hắn vừa đói lại vừa khát, không có cách nào tập trung vào buổi lễ, trong tiệc mừng này hắn đang tìm cách ăn bù lại: "Cô nói hát như vậy là không tốt? Với trình độ của tôi, hoàn toàn không nghe ra lỗi nào hết. Cô đi hỏi bọn Walter đi, xem mọi người có đồng ý với tôi hay không."
"Tôi đoán được họ sẽ nói gì, cũng chỉ là vài câu nịnh hót mà thôi…" Mariah Carey nhìn Tống Á đang ra sức ăn, cũng liếm liếm môi. Cô đưa tay hướng về đĩa sashimi phủ trứng cá muối.
"Mary." Mottola không để cho cô đạt được như ý, từ xa xa đi tới: "Đừng ăn, đến đây anh dẫn em đi chào hỏi mấy người."
"Đều tại cậu cả." Mariah Carey nắm lấy cánh tay của Mottola, quay đầu lại hướng Tống Á nói một lần nữa.
"Phải! Phải! Đều là tại tôi."
Tống Á nói xong, hắn và Mottola cùng bật cười: "Hôm nay toàn là những nhân vật quan trọng trong giới âm nhạc tới đây, cậu cũng đừng nhàn rỗi đứng đấy, APLUS." Mottola ném ra câu kế tiếp rồi dẫn Mariah Carey đi xã giao.
"Nhân vật quan trọng sao?"
Cảm giác của Tống Á đối với bữa tiệc này không hề tốt lành gì. Nơi đây đầy ắp những con người đẹp đẽ tươi tắn, nhưng những ngôi sao ca nhạc nổi tiếng thật sự lại rất ít có mặt. Quản lý cấp cao của công ty thu âm giải trí lớn chỉ trò chuyện xã giao qua loa. Những người đại diện là nhóm người nhiệt tình nhất, đáng tiếc là sau khi nói vài câu xã giao họ liền đòi đặt hàng bài hát hoặc mời hợp tác… Tống Á cho rằng nói chuyện cùng với bọn họ càng nhiều thì càng dễ đắc tội với người khác, chỉ đành giữ khoảng cách.
Người đại diện duy nhất làm hắn có cảm giác hứng thú chính là người đại diện của MJ, Sandy Glenn. Nhưng đối phương trò chuyện không tới vài câu liền cãi nhau ầm ĩ cùng với luật sư của MJ là Blanca. Cuộc đấu tranh nội bộ kịch liệt đến mức Tống Á đứng bên cạnh cứ ngẩn ra, chẳng biết làm thế nào, đành viện cớ bỏ đi chỗ khác.
Bọn Walter cũng mang theo vợ, tất nhiên mỗi người có những mối quan hệ của riêng mình ở New York. Tống Á cũng không tiện làm phiền quá mức.
Xã giao tới xã giao lui, cuối cùng Tống Á trở nên cạn kiệt hứng thú. Hắn không thể làm gì khác hơn là cầm ly rượu tìm một nơi vắng vẻ, dựa vào bức tường ốp kính, thưởng thức cảnh đêm của New York.
"Hô!" Mariah Carey nhìn thấy hắn, đi tới: "Cậu rất biết chọn chỗ đấy, tôi cũng đang muốn tìm nơi yên tĩnh. Ngày hôm nay quả thực mệt chết đi được, cùng mọi người giao tiếp so với việc biểu diễn ở lễ trao giải Grammy cũng đều mệt mỏi như nhau mà thôi."
"Tôi chưa kịp chúc mừng cô, cô Carey." Tống Á cười đem ly rượu trong tay đưa cho cô: "Yên tâm, tôi chưa có uống hớp nào đâu."
"Ừm."
Cô nhận lấy ly rượu, uống một hớp lớn: "Mọi thứ cứ như một giấc mơ ấy nhỉ? Tôi muốn nói là mấy năm trước tôi còn là người phục vụ trong một nhà hàng, mấy năm trước nữa thì…" Trong mắt của cô hiện lên những kỷ niệm: "Có lần chúng tôi bị bà chủ cho thuê nhà đuổi ra ngoài, mẹ tôi không thể làm gì khác hơn là dẫn chúng tôi ngủ qua đêm ở phòng giặt quần áo…"
"Mẹ cô không phải là ca sĩ hàng đầu của nhà hát Opera sao?" Tống Á đúng là chưa từng nghe đối phương kể chuyện cũ, chỉ biết là mẹ của cô là một ca sĩ Opera nổi tiếng.
"Một người mẹ đơn thân mang theo hai người con, thu nhập của sân khấu kịch cũng không ổn định." Cô trả lời.
"Chung quy sống vẫn dễ chịu hơn so với tôi. Từ nhỏ tới lớn tôi đều sống bằng nhờ đồ cứu trợ." Tống Á đem những chuyện mình từng trải qua ở khu ổ chuột tán dóc một lúc: "Tốt lắm, đừng đau khổ nữa, cô bây giờ là một trong những ca sĩ nổi danh nhất nước Mỹ rồi. Hơn nữa, ngày hôm nay cô đã có được những thứ mà toàn bộ nữ ca sĩ mong muốn nhất."
"Ừ."
Mariah Carey nhìn cảnh đêm, chỉ về phía những tòa nhà cao ốc cao chọc trời: "Cậu biết không? Từ nơi này quan sát xuống phía dưới, tôi có cảm giác toàn bộ New York đều quỳ dưới chân váy của tôi vậy. Tôi giống như là nữ hoàng của đế quốc New York…" Cô nói xong liền cười ha ha, hình như có chút say.
"Đúng vậy, ở đây quá cao, từ trên nhìn xuống phía dưới, đích thực làm cho người ta có cảm giác đang nắm giữ toàn bộ mọi thứ trong tay."
Tống Á theo ánh mắt của cô nhìn sang. Hắn ban đầu nghĩ nếu cô là nữ hoàng thì hắn sớm muộn gì cũng có một ngày trở thành quốc vương của nơi này. Nhưng chưa nói ra miệng, hắn đã phát hiện trong lời nói của mình có ý tứ lợi dụng cô ta, cho nên chỉ đành buồn bực đem lời nói giữ ở trong miệng.
Hai người đồng thời im lặng, cứ như vậy lẳng lặng cúi đầu xuống nhìn đèn đường tựa như những vì sao dày đặc ở quảng trường New York. Ngoài kia, những chiếc xe cộ kia cùng với người qua đường đi qua đi lại đông như kiến.
In New York
concrete jungle where dreams are made of There's nothing you can't do
now you 're in New York
These streets will make you feel brand new
Big lights will inspire you
let's hear it for New York, New York, New York ~