"Tam hoàng tử Yuri đã đến!"
Tiếng nói kéo dài của người hầu truyền đến từ bên ngoài, một thiếu niên gầy yếu có cái đầu to gần gấp đôi người thường vội vã chạy vào đại điện, trên mặt còn dính ít mồ hôi, xem ra đã chạy suốt một mạch, vừa chạy còn vừa sốt ruột kêu lên: "Dâng quà mừng thọ cho phụ hoàng, con không đến trễ chứ?"
Đám đông trong đại điện cũng đồng loạt nhìn về phía Yuri, vẻ mặt không giấu nổi kinh ngạc.
"Trước đó Tam hoàng tử điện hạ không đến dự tiệc à?"
"Đúng đấy, từ đầu đến cuối tôi chẳng nhận thấy chút khác thường nào cả, không hổ là vị hoàng tử mờ nhạt nhất."
"Mấu chốt nhất là, hình như ngay cả quốc vương bệ hạ cũng không nhận ra chuyện này."
Vẻ mặt của các đại thần có vẻ rất quái dị, còn hơi có phần trào phúng.