Bầu không khí xung quanh tức thì yên tĩnh như tờ.
Các đầu bếp chậm rãi buông nồi niêu xoong chảo và dao phay ra, nhìn McGonagall bằng vẻ khó tin, cảm thấy hình như bản thân đã nghe lầm mất rồi.
Nụ cười trên mặt Nadley và Sylver cũng tức khắc trở nên cứng đờ, họ nhìn đám hầu gái đứng trước mặt McGonagall, mồm há hốc cứ như vừa giáng một bạt tai trời giáng, hoàn toàn ngây người.
Một đầu bếp chỉ có một thân một mình, lần đầu tiên đến đây tham gia nấu nướng cho buổi tiệc trong vương cung, cuối cùng lại được dâng thức ăn cho quốc vương ư? Sao chuyện này có thể xảy ra được cơ chứ!
Đây gần như là ý nghĩ của hầu hết những người ở đây, thậm chí còn nghi ngờ người hầu kia tìm nhầm người.
"Cha ơi, con vừa nghe nhầm gì đó thì phải?"
"Hình như cha cũng nghe nhầm."
Vẻ mặt của cha con Caruru đều ngây ra, não như ngừng hoạt động.