Hình như xe ngựa vừa va phải gì đó, không khỏi thắng gấp, McGonagall lập tức ôm lấy Amy, cảnh giác nhìn về phía rèm xe, nghe tiếng động thì hình như người đánh xe đã bị đánh gục, e rằng người đến không có ý tốt.
"Giọng nói này?" Crassus khẽ nhíu mày.
Amy được McGonagall ôm vào lòng, trong khi Vịt Con Xấu Xí đang nằm trên ghế thì không ai lo, còn bị bị lực quán tính hất ra khỏi ghế, sau đó trượt ra khỏi buồng xe.
"Là chị Irina!"
Vừa nghe thấy giọng nói kia, Amy liền mừng rỡ reo lên, vội vén rèm xe lên.
"Irina ư?" McGonagall nhìn về phía rèm xe.
Trước xe ngựa là một cô gái tộc tiên mặc váy trắng, đang dùng hai ngón tay nhón lấy Vịt Con Xấu Xí đang co rụt thành một quả bóng run cầm cập, đưa lên trước mặt xem xét, khuôn mặt xinh đẹp đầy vẻ tò mò.
Cả người cô đều được phủ một tầng nắng ấm ngày thu, trông không khác gì một lớp lụa vàng.