McGonagall đứng bên cạnh Anna, cũng nhìn ra ngoài cửa sổ. Không biết từ khi nào ngoài trời đã đổ cơn mưa phùn, hạt mưa rơi tí tách trên mặt đất, lặng lẽ tưới mát cho muôn loài, nhưng trên đường phố lúc này lại không có một bóng người.
"Chắc không về được đâu, ai bảo lúc đi lại dựng tự trù ẻo mình, mà mình cũng vừa bổ sung thêm một lần trù ẻo nữa chứ." McGonagall lặng lẽ nói thầm, sau đó cúi đầu nhìn vẻ mặt lo lắng của Anna, tỏ vẻ thoải mái cười nói: "Không sao đâu, chắc cậu ta gặp phải chuyện quan trọng nào đó trên đường nên mới về muộn, cho dù hôm nay không về kịp thì mấy ngày sau cũng sẽ về đến nơi."
"Thật ạ?" Anna ngửa đầu nhìn thẳng vào mắt gã như muốn tìm thấy đáp án trong đó.
"Thật đấy." McGonagall gật đầu chắc nịch, nhưng trong lòng lại không quá tin tưởng điều này. Mặc dù Bloor trông có vẻ không đáng tin cho lắm, nhưng từ lời nói của cậu ta hôm đó, có thể đoán được, có lẽ chuyện cậu ta cần làm lần này không phải là chuyện đơn giản.