"Cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn…"
Nhìn Luna đang nhận quyên góp từ các thương nhân và cảm ơn không ngừng, McGonagall nở nụ cười.
"Bọn trẻ sẽ biết ơn anh McGonagall lắm đấy." Hill đứng cạnh McGonagall khẽ cười nói.
"Cô Hill đã giải quyết vấn đề đi học cho chúng, cho tương lai của chúng có thêm lựa chọn và hy vọng, chúng nên biết ơn cô mới phải." McGonagall khẽ gật đầu, chân thành đáp.
"Nếu không nhờ anh McGonagall, chắc tôi cũng không đồng ý quyên góp cho bọn trẻ kia đâu, dù sao thương nhân cũng không phải nhà từ thiện, lợi ích vẫn luôn là thứ được đặt lên hàng đầu." Hill hơi bất ngờ, nở nụ cười sâu xa.
"Việc làm từ thiện, dù có liên quan đến lợi ích hay không, chỉ cần có làm thì vẫn tốt hơn những kẻ không làm gì cả. Nói mấy lời hay ý đẹp cũng không có tác dụng gì, chi bằng cho bọn trẻ thêm một cái bánh bao." McGonagall cười nói.